MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 137

- Đừng có nói xấu người ta như vậy. Bích Ngọc cười nói - Tất cả đều là bạn
bè, nên cần phải quan tâm nhau. Chiến thấy bạn uống rượu có một mình,
nghĩa là bạn có chuyện buồn.
Khả Di chau mày... Bỏ đi vào phòng trang điểm, một chút bước ra, chỉ ghế
cho Ngọc ngồi. Bây giờ cô nàng có vẻ tươi tỉnh hơn.
Mỹ phẩm rõ là hữu ích khi nó giúp được con người che giấu đi những sự
thật không nên để người khác thấy.
- à, còn anh Triết đâu rồi? Ngọc hỏi - Có cần gọi anh ấy cùng đi không?
- Không cần. Khả Di đưa tay ngăn lại - Anh ấy lúc này khá bận rộn, không
rảnh rỗi như chúng ta đâu.
Bích Ngọc tò mò.
- Bận? Nhưng việc công hay việc tư?
- Sao bạn hôm nay tò mò vậy? Khả Di phản ứng - Đàn bà không nên tò mò
quá, không tốt.
Ngọc yên lặng. Hai người rời khỏi đài truyền hình. Ngồi vào xe rồi mà
Ngọc vẫn thấy thắc mắc. Khả Di thay đổi nhiều quá. Di hay gắt gỏng.
Không những vậy, mà bây giờ lại hút thuốc nữa chứ.
Mà Ngọc biết. Con người chỉ hút thuốc nhiều khi cảm thấy bất an.
Và Ngọc không dằn được lại hỏi:
- Khả Di này, có chuyện gì xảy ra vậy?
Di lắc đầu.
- Bạn sao giống Thù Chiến thế? Lúc nào cũng nhìn người khác bằng ánh
mắt bi quan, nghi ngờ.
Ngọc lắc đầu.
- Mình mới không gặp nhau có một tuần lễ, vậy mà bạn đã thay đổi khác
nhiều quá.
- Vậy à? Tại bạn tưởng tượng đấy.
- Không đó là sự thật.
Khả Di không đáp, khe khẽ hát:
- Đời là vạn ngày buồn, biết tìm vui chốn nào...
Bích Ngọc quay sang bạn:
- Khả Di, bạn làm sao vậy? Khác hẳn với một Khả Di hàng ngày. Mình là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.