MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 141

không chấp nhận Thù Chiến. Hắn cũng nào có chỗ nào kém đâu?
- Tại sao bắt buộc phải là Thù Chiến? Bích Ngọc cười hỏi - Phải chăng vì
hắn có diện mạo của Chí Hào? Nếu vậy thì hoang đường quá.
- Nhưng chỉ một điểm hắn giống Chí Hào, cũng là một cái chuyện rồi?
Bích Ngọc cười:
- Vạy càng lầm lẫn hơn. Để đưa đến ngộ nhận, kém khách quan.
Khả Di gật gù:
- Mi cố chấp như vậy, hèn gì lúc gần đây ta thấy Thù Chiến cũng có vẻ thất
chí thế nào đấy.
Bích Ngọc lắc đầu:
- Thôi chuyện đó chẳng dính lúu gì đến mi, hãy nói chuyện khác đi, chẳng
hạn chuyện của ngươi và anh Triết.
Khả Di nói:
- Bao giờ tao giải quyết được, người đầu tiên tao thông báo sẽ là mày.
- Tao sẽ không giúp được gì à?
- Tao biết, nhưng thấy mi buồn buồn, hình như cũng lo cho chuyện của
chúng tao?
- Vâng, tao công nhận điều đó.
Khả Di yên lặng, hầu bàn đến. Di gọi một chai nước ngọc cho Ngọc, còn
mình, một ly Martin.
- Sao lại gọi rượu mạnh thế? Bích Ngọc ngạc nhiên - Mi định tự chuốc say
mình à?
- Không phải, Khả Di lắc đầu nói - Nhưng đôi khi có một chút rưọu mạnh
lại cảm thấy thoải mái hơn.
Bích Ngọc nhìn bạn thương hại:
- Như vậy có nghĩa là bạn đã quyết định phải sắp xếp lại cuộc sống?
- Phải vậy chứ? Khả Di cười - Này, ta còn trẻ, tương lai còn dài, phải tính
toán chứ không lẽ kéo dài mãi thế này?
- Sẽ phải gặp nhiều ray rứt, đau khổ.
- Vâng, cái đó thì hẳn nhiên. Và mình nghĩ, mình cần có sự hổ trợ của bạn,
ít ra trên phương diện tinh thần.
- Mình thì rất sẵn sàng. Bích Ngọc cười nói - Chúng mình là bạn rất thân cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.