MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 203

người cứng cỏi ngang ngạnh. Tôi không phải là địch thủ của cô tạ Bằng
chứng là cái hôm ấy. Cô cũng ở đấy mà? Cô không thấy sao? Cái hành vi
của Mỹ thật quá lắm, gần như là... là...
- Phát điên lên? Phải không? Bích Ngọc hỏi rồi nói - Ngay chính Mỹ cũng
thú nhận điều đó... Nhưng anh phải suy nghĩ lại xem tại sao chị ấy lại hành
động như vậy? Chính anh! Anh đã dồn người ta vào chân tường.,. Anh nghĩ
lại xem, đúng không?
- Thế bây giờ... Bích Ngọc muốn tôi phải làm gì?
Ngọc nói:
- Phải suy nghĩ một cách công bằng... Và anh thấy đấy Khả Di đã tự ý bỏ
anh đi, trong khi anh lại tìm cách bỏ Mỹ.
Triết yên lặng, rồi đột ngột nói:
- Tôi sẽ đến ngay đằng Ngọc, để lấy túi da kia về.
- Bao giờ?
- Ngay bây giờ. Có lẽ mười lăm phút nữa tôi sẽ có mặt ở nhà Ngọc.
Và quả đúng như vậy, chỉ mười lăm phút sau. Ngọc nghe tiếng chuông cửa
reo. Rồi Triết xuất hiện, dáng tiều tụy không kém Mỹ.
Triết vừa ngồi xuống ghế, Ngọc đã mang túi da ra.
- Đây, cái này Mỹ nhờ tôi trao lại cho anh đây.
Triết đỡ lấy, do dự một chút, rồi mở toạc túi ra.
Trước mắt Ngọc, toàn là những giấy tờ thư tín. Nhung Triết xem sơ một
chút, mặt đã tái hẳn lại, Giọng Triết run rẩy:
- Cô ấy nói là... là cho hết tôi những thứ này?
- Vâng.
Triết nhìn lên:
- Ngọc biết đây là những cái gì không chứ?
- Tôi không biết. Bích Ngọc nhìn thẳng vào mặt Triết - Nó quan trọng lắm
hở anh?
- Vâng, rất quan trọng. Triết lắp bắp nói
- Ngoài những bức thư tình ngày xưa trước khi cưới tôi viết cho Mỹ, còn có
những cánh thư liên lạc của tôi và Khả Di, rồi còn cả giấy tờ nhà, giấy tờ
bất động sản... Tóm lại nó là toàn bộ tài sản cả đời của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.