MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 202

- Bởi vì cô ấy biết là có thế nào thì tôi cũng không quay lại với cô ta.
- Ờ, không quay lại?... Tại sao vậy, đâu có ai cản trở chuyện đó? Cô ta đã
chừa đường để anh về với Khả Di à?
Triết nghe nói ngẩn ra. Thật lâu Ngọc không nghe Triết nói gì cả. Rồi tiếng
thở dài:
- Tại sao Ngọc lại nói điều đó với tôi.
- Tôi cũng không biết. Ngọc trả lời mà thấy tim mình đập mạnh - Anh
Triết, anh biết không, ban nãy tan sở về, tôi đến đấy gặp Mỹ. Cái thần sắc
của Mỹ, vẻ đơn độc, tuyệt vọng của cô ấy... Tôi thật không biết phải diễn tả
thế nào...
- Còn gì nữa.
- Tôi không biết nói sao. Nhưng mà cái không khí ở nhà anh... Hừ... thật ra
thì không còn giống là một căn nhà hạnh phúc nữa. Mọi thứ rối tung.
Không ai buồn chăm sóc. Trẻ con thì không có trong nhà... mà Mỹ lại như
một cái thân xác không hồn.
Giọng Triết cứng cỏi::
- Tất cả những điều đó không phải do tôi gây ra!
- Vậy theo anh thì do ai? Không lẽ là tại một mình Mỹ hay là do Khả Dỉ
Bích Ngọc hỏi mà không hiểu sao mình lại dạn dĩ như vậy - Hoặc là không
phải lỗi của ai cả. Ai cũng hoàn toàn vô tội? Và ta cứ để cho gia đình kia
sụp đổ. Anh Triết, tôi thấy thì... cái gì cũng phải khách quan nhận xét. Một
mình Mỹ không đủ yếu tố phá vỡ nó được đâu anh ạ.
Triết yên lặng. Ngọc không biết là Triết đang nghĩ gì. Ngọc bồi thêm một
đòn nữa:
- Tôi thì là người ngoài cuộc... Tôi cũng không hiểu mình hành động thế
này là đúng hay sai. Nhưng mà tốt nhất, anh cũng nên quay lại đằng chị Mỹ
một lần... Để làm gì? Chẳng làm gì cả. Nhưng có khi sự hiện diện của anh
cũng khiến cho chị ấy đỡ cắn rứt.
- Cô ấy mà còn biết cắn rứt à?
- Tôi nghĩ là có... Và nếu vì không có sự hiện diện của các con anh, có lẽ
chị Mỹ đã tự sát chết rồi đấy. Tôi nói thật!
- Tại sao cô lại chủ quan như vậy? Triết kêu lên - Cô biết gì chứ? Mỹ là con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.