MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 223

Bích Ngọc lắc đầu:
- Đây không có vấn đề hơn thua anh Chiến ạ. Bởi vì sau đấy, lòng tôi đã
chết.
- Cô nói dối. Chiến cười nhạt - Nếu thật sự lòng Ngọc đã chết thì tại sao
Ngọc lại phải sợ tôi? Tôi nghĩ là chẳng qua... Ngọc đang ở trạng thái mâu
thuẫn!
- Đó không phải là mâu thuẫn.
- Sao lại không? Chiến lớn tiếng - Ai cũng có thể thấy rõ chuyện đó mà?
Ngay cả cái chuyện hồi nãy Ngọc chịu ra khỏi nhà cũng đã chứng minh
điều tôi nghĩ... Rõ ràng là Ngọc không phải hoàn toàn không có tình cảm
với tôi. Mà chẳng qua Ngọc bị giằng co giữa những tình cảm mâu thuẫn.
Ngọc kêu lên:
- Tôi làm gì có tình cảm mâu thuẫn?
Thù Chiến chậm rãi phân tích:
- Đó là vì Ngọc phân vân... Không biết mình yêu hay hận Chí Hào? Vì Hào
gần như lúc nào cũng làm khổ Ngọc nhiều hơn là yêu. Nhưng vì đấy là cái
tình yêu đầu đời, nên Ngọc không dám trực diện nhận đấy là một sự thất
bại.
- Anh nói vậy. Sự việc không đúng như những gì anh nói.
- Vậy à? Thù Chiến thở dài - Ngọc yếu đuối chứ không hề cứng rắn như
bao nhiều người đã nghĩ. Ngọc lại không dám nhìn thẳng vào sự thật. Mà
chưa có ai như không có ai giúp Ngọc làm việc dó. Tôi thì lại không đủ tư
cách.
- Tôi không hề bị vậy. Ngọc phản kháng - Chuyện của tôi không dính líu
với ai khác. Tôi không cần ai cả. Anh đừng nói gì hết.
- Tại sao Ngọc lại không nhân cơ hội này để cởi cái gút trong tim mình?
Chiến thành thật khuyên giải - Tôi thì không có đủ khả năng nhưng tôi có
thể làm mọi thứ để giúp Ngọc
- Tôi không cần ai giúp cả. Tôi có thể tự giải quyết việc của mình. Vả lại
tôi thấy anh buồn cười thật. Anh tưởng tượng hay lắm. Tôi nào có cái gút
nào trong tim đâu?
Và Ngọc nói với sự trốn tránh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.