MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 74

- Công việc ở đài truyền hình nó không có giờ giấc nhất định nên...
- Ồ, đã bao nhiêu năm qua... Em cũng quen rồi.
Triết nhìn vợ. Cảm thấy như có một cái gì ngăn cách. Mỹ, vợ chàng. Một
người đàn bà đẹp. Cái đẹp phúc hậu hiền lành không có một vết tích.
Nhưng chính vì cái toàn bích đó mà không tạo cho người đối diện một ấn
tượng sâu sắc... Có phải vì thế mà tình yêu chóng phai chăng?
Triết nói:
- Xin lỗi. Bận rộn quá nên chẳng có thì giờ ở nhà lo cho em và con.
Nói xong Triết thấy hối hận. Hôm nay ta làm sao thế?
- Anh cứ nghĩ vậy. Mỹ cười sung sướng - Nhưng chuyện đàn ông là chuyện
bên ngoài còn chuyện nhà là chuyện của em. Anh không nên phân tâm.
Mặc dù ban nãy rất đói, vậy mà mới ăn có mấy miếng, Triết đã thấy no,
chàng đặt đũa xuống làm Mỹ ngạc nhiên.
- Sao vậy thức ăn không vừa miệng hở anh? Cố ăn thêm một chút đi kẻo
không có sức khỏe.
Triết ngần ngừ một chút rồi gắp thêm mấy miếng. Mỹ vội chụp lấy chén,
múc đầy chén súp nói:
- Thôi anh ăn không được thì uống súp vậy.
- Anh no rồi, ăn thêm sợ một tý nữa không ngủ được.
- Không đến nỗi đâu. Mỹ nói - Súp cũmg dễ tiêu thôi. Em đặc biệt nấu cho
anh đấy.
Thế là Triết lại miễn cưỡng uống thêm chén soup.
Mỹ trọng bổn phận như vậy đấy. Không có lấy một khuyết điểm, dù Triết
có cư xử với vợ thế nào. Triết ăn xong, Mỹ dọn chén đũa xuống, lúc nàng
trở lên thì Triết vẫn còn ngồi đó, nhưng tivi được tắt điện. Mỹ ngồi xuống
nói:
- Anh muốn đi ngủ tiếp, hay ngồi chơi? Em tiếp chuyện anh nhé?
Triết nói:
- Nếu em chưa buồn ngủ, thì mình nói chuyện cũng được.
Mỹ ngồi cạnh chồng, lại cầm kim đan lên. Thái độ thật an phận. Triết liếc
nhanh về phía vợ, có vẻ không hài lòng.
- Trời nóng thế này, em đan áo làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.