MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 91

QUỲNH DAO

Mây Trắng Vẫn Bay

Chương 14

Bích Ngọc chợt nhiên rồi bận rộn làm sao đấy. Tan sở muốn tìm thật khó
gặp. Cô ấy không có đi với Thiên Bạch, cũng không về nhà. Vậy thì đi
đâu? Suốt một tuần liền, Khả Di tìm không thấy, vì vậy tức quá. Di lựa
ngay cái giờ Ngọc có mặt ở sở làm, mà đến. Bích Ngọc vừa trông thấy Di
đã kêu lên.
- Ồ sao giờ này đến đây? Bỏ việc à? Ơ đúng rồi, đã có người bao che mà?
- Đừng chơi đòn phủ đầu đó. Khả Di nói - Thật thà khai báo đi, cả tuần nay
mi đi đâu?
- Mình nào có đi đâu đâu? Bích Ngọc nói - Tan sở về nhà ngồi đọc sách rồi
nghe nhạc thôi.
- Xạo, mi mà ở nhà à? Di nói - Tại sao ta đến đấy lại không gặp?
- Ỡ, Di nói rôi như sực nhớ ra - Đúng rồi. Có phải là... đến với Thù Chiến
không?
Bích Ngọc chỉ cười. Không phủ nhận cũng không thú nhận.
- Đúng rồi phải không? Khả Di gật gù - Vậy thì anh chàng Thù Chiến này
số đỏ thật. Vừa nổi tiếng vừa có người đẹp.
Bích Ngọc vội đính chính.
- Anh chàng Thù Chiến với mình không có gì nhé? Chẳng qua nói chuyện
ăn ý nên thích tìm nhau thôi.
- Ai mà biết được chuyện đó. Biết đâu là ý trời.
- Đừng có thổi phồng sự việc như vậy. ý trời gì? Mình đi lễ nhà thờ gặp
hắn, vậy thôi.
- Nhưng ở thành phố này có biết bao nhiêu giáo đường, tại sao hai người lại
gặp nhau một chỗ, Không phải là có sự sắp xếp vô hình là sao? Có lẽ cơ
duyên.
- Không có chuyện cơ duyên,. Bích Ngọc chau mày nói - Mình vẫn còn
chưa quên được anh Hào.
- Nhưng Chí Hào có duyên mà không có phận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.