MÂY TRÔI VỀ PHÍA CUỐI TRỜI - Trang 101

Hồng Thủy

Mây trôi về phía cuối trời

Chương 14 ( kết)

Bích Trân ngồi nơi phòng khách. Tiếng nhạc êm ái dìu dặt như đưa bà vào
cõi mơ .

Giờ này có lẽ lá thư của Thảo Vi đã đến tay ông Kiên . Nơi chân trời xa ấy
hẳn lòng ông đang ấm lại, bầu trời kia tan hết mây mù.
Bích Trân đưa mắt nhìn qua khung cửa sổ. Xa xa là những đám mây lơ
lửng bồng bềnh… Mây trôi về đâu? Về nơi cuối trời, đến bao giờ trở lại nơi
xưa? Hay mãi mãi và mãi mãi…
Bích Trân bước ra bậc thềm. Một cơn gió vô tình thoáng qua khiến mấy
chùm bông giấy rung rinh hờn dỗi. Tình yêu nào không phải qua sóng gió.
Có khi giông bão cấp 10, có khi chỉ là vài gợn sóng lăn tăn…
Bình đã đến trước cửa , Bích Trân mỉm cười với anh:
- Vào đi cháu.
- Dạ.
Bước vào phòng khách, Bình cảm thấy không khí khác hẳn. Dường như có
làn gió ấm áp vừa thổi qua nơi đây. Bình hoa thạch thảo đặt trên bàn, rèm
cửa thay toàn màu hồng đào.
- Cháu thấy lạ phhải không?
Bình gật đầu:
- Vâng, cháu có cảm tưởng không khí ở đây rất dễ chịu.
- Thật ra thì… từ lúc cháu và Thảo Vi quen nhau, cô chưa có dịp tâm sự
nhiều với cháu. Thảo Vi kín đáo không hề bộc bạch tâm tư, nên cô không
hiểu nó buồn chuyện gì. Bình, cháu có thể nói cho cô nghe điều ấy không?
- Dạ, chỉ là sự hiểu lầm nhỏ. Để rồi cháu sẽ giải thích cho Vi hiểu.
- Nhìn những giọt nước mắt của nó, cô rất khổ tâm.
- Cháu thật là có lỗi.
- Thảo Vi bướng bỉnh và không chịu được sự giả dối. Cô xin lỗi cháu, nếu
cô nói quá đáng. Có gì uẩn khúc, cháu hãy thành thật với nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.