MÂY TRÔI VỀ PHÍA CUỐI TRỜI - Trang 34

Chợt nhớ ra điều gì, Thảo Vi quay sang Bình, giọng buồn buồn:
- Anh Bình, anh đã làm lành với Bảo Thi chưa?
Bình hơi bối rối:
- Thú thật từ hôm đó tới giờ, tôi chưa gặp lại Bảo Thi. Nghe đâu, cô ấy có
điện thoại tới nhà nhằm lúc tôi đi vắng.
- Chứng tỏ Bảo Thi đã hết giận?
- Có lẽ thế. Cô ấy nóng tính nhưng mau nguội lắm. –Bình thật thà trả lời.
Thảo Vi tự cười mình, chuyện riêng tư của người ta, mình xía vô làm gì. Tò
mò quá không tốt, nhất là với bạn trai.
Nhưng từ sâu thẳm lòng mình, Thảo Vi phải thừa nhận một điều, trong
những phút sóng gió của gia đình, ngồi bên Bình cô cảm thấy tâm hồn thư
thả, bình yên. Cô như con chim non mới rời tổ chẳng may gặp phải cơn gió
mạnh, mà Bình giờ đây chẳng khác nào một chỗ trú thân, trong khi đường
về còn xa…

****
Vừa bước vô nhà, Bình đã nghe cô em gái chất vấn.
- Từ chiều tới giờ anh Hai đi đâu vậy?
Bình nheo mắt:
- Đi chơi với bồ, còn thắc mắc nữa không?
Oanh bĩu môi:
- Không dám đâu, ai thèm thắc mắc chi cho mệt. Sở dĩ người ta hỏi vì có
người đẹp tới tìm anh chứ bộ.
Bình ngạc nhiên:
- Ai tìm anh vậy, Oanh?
- Thì chị Bảo Thi chứ còn ai vô đây nữa. Chị ấy ngồi đợi anh cả tiếng đồng
hồ, mặt mày cau có, mới vừa về đó. Chiến tranh vùng Vịnh … lan sang đây
rồi hả anh Hai?
Bình lặng thinh không đáp. Oanh – cô em gái lúc nào mồm miệng cũng bép
xép. Thấy Bình đứng yên, cô bé hỏi tới:
- Hay anh có bồ mới, nới người cũ rồi?
- Đừng nói bậy. Bảo Thi có nhắn gì anh không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.