MÂY TRÔI VỀ PHÍA CUỐI TRỜI - Trang 39

chú ấy.
- Thật vậy hả? Em tạm tin lời anh.
Bình đưa Bảo Thi đến một quán phở. Ăn xong hai người chia tay. Nghe lời
Bình, Bảo Thi đến trường, còn Bình phóng xe về nhà máy. Nắng đã lấp lóa
trên các dãy tường cao.

Trên đường đi, đầu óc Bình không sao dứt khỏi những suy nghĩ tản mạn
chung quanh thái độ của Bảo Thi. Tự nhiên Bảo Thi đâm ra dịu dàng thùy
mị. Một điều xưa nay hiếm thấy ở cô. Chính điều ấy khiến lòng Bình mềm
như bún.

Hồi mới yêu Bảo Thi, Bình háo hức, bồn chồn mỗi lần đến với cô. Bảo Thi
là một cô gái biết khai thác tối đa ưu điểm của mình, không ít chàng trai lao
đao vì cô. Trong tình cảnh đó, Bình vất vả lắm mới chinh phục được Bảo
Thi. Sự kênh kiệu khinh đời của cô có sức hấp dẫn đặc biệt. Đôi khi Bình
nghĩ một người đẹp như Bảo Thi có quyền làm điều đó. Anh choáng ngợp
trong nụ cười, ánh mắt của cô.

Cuộc tình của họ kéo dài đã hai năm. ngoài Bảo Thi ra, Bình hầu như
không quan tâm tới một cô gái nào khác. Biết được điểm yếu của Bình là
chỉ yêu mình cô, nên Bảo Thi cứ xoáy vào đó hành hạ Bình. Đôi khi chỉ vì
những hờn giận vu vơ cũng khiến Bình điêu đứng.

Từ lúc quen Thảo Vi, Bình không còn đủ tỉnh táo để phân tích tình cảm của
mình. Lòng anh rối như tơ vò. Từ đây tuy không dễ dàng xa được Bảo Thi,
nhưng mức độ nhớ nhung không cháy bỏng như xưa. Còn Thảo Vi, lãng
đãng như áng mây, như một nỗi nhớ mơ hồ… không dứt được.

Bất giác Bình lẩm bẩm thở dài: số mình chắc khổ vì những cô gái mang
vần i! Hết Bảo Thi rồi đến Thảo Vi. Cũng may là mới có hai cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.