MÂY TRÔI VỀ PHÍA CUỐI TRỜI - Trang 5

- Trang ơi bộ đồ chị để đây hồi trưa, Trang có dẹp đâu không?
- Em đang mặc nè. Chị chịu khó tìm bộ khác.
Thảo Vi bực bội nhưng không dám la em. Con nhỏ rất buồn cười, thích cái
gì là nằn nì xin cho bằng được. Mấy hôm trước, Yên Trang cứ ngắm nghía
bộ đồ màu hồng điểm những bông hoa trắng mà Thảo Vi mới mua . Sợ Yên
Trang hỏi xin, nên Thảo Vi cất kín trong tủ. Trưa nay vừa lấy ra ủi treo trên
móc, con nhỏ xí xọn lại mặc trước. Vậy mà lúc nãy mình ngớ ngẩn đến nỗi
không nhìn thấy.

Thảo Vi thay bộ đồ ngắn rồi bước xuống nhà sau. Tuy đã trút gánh nặng
sang vai bà chị, nhưng Yên Trang cũng cảm thấy thương thương. Cô bé vo
gạo bỏ vô nồi cơm điện rồi nhìn Thảo Vi cười bẽn lẽn:
- Em tính mặc thử chút xíu, thấy dễ thương quá nên em… mặc luôn. Chị
đừng giận nha!
Làm sao mà giận Yên Trang cho được khi mà cô bé đã tỏ ra biết điều.
Thảo Vi bước tới nắm tay Yên Trang ngắm nghía:
- Trang thích thì chị cho luôn, chị sẽ xin mẹ mua lại bộ khác.
- Thật không chị? Hay là chị xí gạt cho em mừng hụt?
- Ai gạt Trang làm gì, lộn xộn chị đổi ý bây giờ.
Yên Trang vui sướng vuốt nhẹ lên má Thảo Vi.
- Chị dễ thương quá! Em nấu cơm rồi phần chị hâm lại thức ăn nghen.
- Ừ để đó chị coi.
Thảo Vi mở tủ lấy thức ăn ra hâm lại. Xong xuôi, cô bước ra phòng khách.
Yên Trang ngồi thu mình trên ghế salon như con mèo nhỏ. Cô bé đang thả
hồn theo tiếng nhạc buồn phát ra từ chiếc cassette để trên tủ buýp phê.
Thảo Vi yên lặng ngồi xuống bên em. Gió lùa vào khung cửa, mang theo
những hạt mưa bay bay. Yên Trang ngẩng lên, đôi mắt nai ngơ ngác mở to.
- Chị ơi, sao giờ này ba mẹ chưa về?
- Làm sao chị biết được. Trang đói bụng chưa? Hay là mình ăn cơm trước?
-Em chưa đói… nhưng em lo quá!
-Vớ vẩn! Làm như ba với mẹ là con nít không bằng! Chắc bận họp hành gì
đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.