MÂY TRÔI VỀ PHÍA CUỐI TRỜI - Trang 6

Tuy miệng nói thế, nhưng trong lòng Thảo Vi cũng cảm thấy băn khoăn.
Xưa nay ba mẹ là những người mẫu mực trong vấn đề giờ giấc. Thảo Vi và
Yên Trang cũng được giáo dục theo nề nếp đó.

Ba thường nghiêm khắc nhắc nhở chị em Vi: con gái đàng hoàng không
được la cà ngoài phố, nhất là tránh giao du với bạn trai. Ba không nói rõ lý
do, nhưng cả Vi và Trang đều không hề thắc mắc. Hai cô gái lớn lên trong
không khí bình lặng, êm đềm.
Thời gian cứ trôi qua…

Kim đồng hồ đã nhích dần về con số 9. Mâm cơm nguội lạnh vẫn còn
nguyên trên bàn. Thảo Vi bần thần nhìn ra đường. Yên Trang đã ngủ gục
trên ghế.

Cánh cửa bỗng xịch mở. Mẹ cô bước vào như cái bóng dật dờ, theo sau là
ba cô nét mặt đăm chiêu căng thẳng. Thảo Vi bước tới đỡ túi xách cho mẹ.
- Ba mẹ về trễ làm tụi con lo quá!
Mẹ cô cúi xuống nói nhỏ:
- Có việc đột xuất nên mẹ không về sớm được.
- Quan trọng không mẹ?
- Ừ… cũng có thể là quan trọng.
Yên Trang giật mình tỉnh ngủ, ngồi bật dậy nũng nịu:
- Mẹ ơi, đói bụng quá hà. Ba với mẹ đi đâu để con với chị Vi đợi hoài đợi
hủy.
- Sao hai đứa không ăn cơm trước đi? Ba mẹ về trễ thì ăn sau, hơi đâu các
con chờ.
Thảo Vi quay sang ba:
- Ba nghỉ chút xíu rồi ăn cơm nghen ba.
- Ba không đói. Các con cứ ăn cơm với mẹ. Trang, tắt nhạc đi, ồn quá!
- Dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.