MÊ CUNG ÁN - Trang 108

Nam nhân trải một tấm lụa lên mặt án rộng lớn ở giữa phòng. Phần tường
giữa các cửa sổ đều được treo kín những bức tranh đã vẽ xong, được gắn
tạm lên những cuộn giấy. Một chiếc kỷ bằng tre nằm sát tường phía sau.

“Nhị vị, xin cứ ngồi xuống kỷ một lát!” Y mời, nhưng không ngẩng lên
khỏi bức tranh. “Tại hạ phải thêm một chút màu lam ở đây, nếu ngừng vẽ
thì màu sẽ không khô đều nhau.”

Hồng Sư gia ngồi xuống kỷ. Địch Công vẫn đứng và thích thú nhìn nam
nhân kia trong khi y cầm bút lông vẽ rất khéo léo. Ông nhận thấy bức tranh
này đã được vẽ rất chuyên nghiệp nhưng vẫn lộ ra một số điểm bất thường,
nhất là cách thể hiện những nếp gấp trên y phục và khuôn mặt của những
nhân vật trong tranh. Nhìn quanh các bức tranh treo trên tường, Địch Công
thấy tất cả đều mang những nét lạ lùng tương tự.

👁

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.