MÊ CUNG ÁN - Trang 132

Đào Cam nhún vai, “Bẩm đại nhân, vẻ bề ngoài dễ khiến người ta bị đánh
lừa. Nghê phu nhân lâu nay đã lừa chúng ta.”

Địch Công đẩy phiến gỗ về phía Đào Cam.

“Đọc to lên!” Ông cộc lốc ra lệnh.

Đào Cam đọc:

Ta là Nghê Thọ Kiền, biết mình sắp phải rời xa dương thế, dưới đây là di
ngôn và chúc thư của ta.

Vì nhị phu nhân của ta là Mai thị đã phạm tội thông gian, nhi tử nàng ấy
sinh ra không phải là cốt nhục của ta, mọi tài sản của ta sẽ để lại cho trưởng
nam là Nghê Kỳ, người sẽ kế tục truyền thống lâu đời của gia tộc.

Nghê Thọ Kiền

Phía dưới là một dấu triện.

Yên lặng một lát, Đào Cam tiếp lời, “Đương nhiên thuộc hạ đã so sánh dấu
triện trên chúc thư này với dấu triện trên bức tranh của Nghê Tuần phủ.
Hoàn toàn đồng nhất.”

Cả phòng chìm vào im lặng hồi lâu. Rồi Địch Công vươn người về trước và
đấm mạnh xuống bàn. “Tất cả đều sai!” Ông tuyên bố.

Đào Cam nhìn Hồng Lượng đầy nghi ngờ. Sư gia lắc đầu. Mã Vinh tròn
mắt nhìn Địch Công.

Địch Công thở dài nói, “Ta sẽ giải thích vì sao ta tin chắc có điều gì cơ bản
không đúng ở đây. Ta sẽ không nói đến chuyện Nghê Thọ Kiền là một
người sáng suốt, biết nhìn xa trông rộng. Ông ấy hoàn toàn ý thức được
rằng, trưởng tử Nghê Kỳ nhân cách xấu xa và vô cùng ghen tị với tiểu đệ
của mình. Trước khi Nghê San ra đời, Nghê Kỳ nhiều năm tự xem mình là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.