MÊ CUNG ÁN - Trang 133

người thừa kế độc nhất. Khi Nghê Tuần phủ sắp qua đời, ông ta chỉ nghĩ
làm sao để bảo vệ người quả phụ trẻ tuổi và đứa trẻ mới ra đời khỏi những
mưu tính của Nghê Kỳ.”

“Nghê Tuần phủ biết nếu ông ấy chia đều tài sản cho hai nhi tử, chưa nói
đến chuyện tước quyền thừa kế của Nghê Kỳ, thì Nghê Kỳ cũng sẽ làm hại
tiểu đệ mới ra đời của mình, và thậm chí có thể giết đứa bé để chiếm đoạt
phần thừa kế của nó. Bởi thế, Nghê Tuần phủ cố tình làm như mình không
chia gia sản cho Nghê San.”

Hồng Sư gia gật đầu và nhìn Đào Cam đầy nghiêm nghị.

“Cùng lúc đó”, Địch Công tiếp lời, “ông ta giấu trong bức tranh này bằng
chứng mình chia một nửa hoặc chia phần lớn gia sản cho Nghê San. Đây
hiển nhiên là một cách thức lạ lùng mà Nghê Thọ Kiền đã sử dụng khi
muốn truyền lại di ngôn. Ông ta nói rõ rằng, cuộn tranh ấy là dành cho
Nghê San, và còn lại là của Nghê Kỳ; ông ta đã cẩn thận kiềm chế khi định
nghĩa hai chữ ‘còn lại’.”

“Ý của Nghê Thọ Kiền là thông qua bức mật thư này để bảo vệ Nghê San
mới ra đời cho đến khi cậu ta đủ trưởng thành để tiếp nhận thừa kế. Ông ấy
hi vọng sau mười năm hoặc hơn nữa, một vị Huyện lệnh sáng suốt sẽ khám
phá ra mật thư trong cuộn tranh và trả lại cho Nghê San tài sản thừa kế hợp
pháp. Bởi vậy ông ấy dặn lại người quả phụ đem cuộn tranh này đến gặp
bất cứ tân Huyện lệnh nào được bổ nhiệm đến huyện này.”

“Bẩm đại nhân”, Đào Cam chen ngang, “có thể Nghê Tuần phủ chưa bao
giờ dặn lại điều đó. Chúng ta chỉ nghe Nghê phu nhân nói những lời đó.
Theo ý thuộc hạ, bức mật thư này đã chỉ rõ rằng, Nghê San là một đứa con
hoang. Nghê Tuần phủ là người nhân từ và cam chịu, ông ấy muốn ngăn
Nghê Kỳ trả thù kẻ đã lừa gạt thân phụ mình. Cùng lúc ấy, ông ấy lại muốn
đảm bảo sau này sự thật sẽ được phơi bày. Đó là lý do ông ấy giấu bức thư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.