MÊ CUNG ÁN - Trang 147

sở hữu thủ bút của ông ấy, nhưng Nghê Kỳ quả quyết thân phụ mình không
có lấy một vị bằng hữu. Sư gia thấy trang viên đó thế nào?”

“Trong khi đứng đợi ngoài cổng”, Hồng Sư gia đáp, “lão phu có nói chuyện
rất lâu với hai người gác cổng. Họ nghĩ chủ nhân của mình có phần kỳ dị.
Hắn là người lập dị giống thân phụ mình nhưng lại thiếu trí tuệ sáng suốt
của Nghê Tuần phủ. Dù Nghê Kỳ không thích tập luyện gân cốt, y lại thích
võ thuật, suất giao

*

và kiếm thuật. Hầu hết gia nhân trong gia trang đều

được lựa chọn nhờ năng lực thể chất. Nghê Kỳ thích nhất là xem họ luyện
tập. Y biến sân sau thứ hai của gia trang thành một dạng đấu trường và hay
ngồi đó hàng giờ, cổ vũ những đấu thủ và tặng thưởng cho người thắng
cuộc.”

Suất giao: cử tạ.

Địch Công khẽ gật đầu. Ông nhận định, “Những kẻ yếu đuối sẽ hay tôn
kính thái quá đối với sức mạnh thể chất.”

“Đám gia nhân nói”, Sư gia kể tiếp, “Nghê Kỳ từng mua chuộc kiếm sư
giỏi nhất ở gia trang của Tiền Mưu bằng cách trả cho hắn số tiền lớn. Tiền
Mưu rất tức giận. Nghê Kỳ không phải kẻ có gan, ngày nào hắn cũng sợ
đám dị tộc sẽ đến tấn công vào huyện. Đó là lý do hắn một mực muốn gia
nhân phải là những đấu sĩ thiện chiến. Hắn thậm chí còn thuê hai dũng sĩ
người Duy Ngô Nhĩ từ bên kia sông đến để dạy đám gia nhân về phương
pháp chiến đấu của người Duy Ngô Nhĩ!”

“Gia nhân có nói gì về thái độ của Nghê Tuần phủ với Nghê Kỳ không?”
Địch Công hỏi.

“Nghê Kỳ chắc chắn rất kính sợ thân phụ mình. Kể cả khi Nghê đại nhân
qua đời thì điều đó cũng không thay đổi. Sau đám tang, Nghê Kỳ cho
những gia nhân lâu năm ra đi vì họ khiến hắn nhớ đến hình ảnh đáng buồn
của Nghê Tuần phủ. Nghê Kỳ thực hiện mọi lời di huấn của thân phụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.