MÊ CUNG ÁN - Trang 156

Hồng Sư gia và Đào Cam đứng dậy và sốt sắng cúi đầu bên mảnh giấy đó.
Địch Công chỉ vào dấu đỏ ấy.

“Đây là một nửa con dấu của Ngô Phong!” Sư gia quả quyết. “Giống y như
con dấu in trên bức tranh hôm trước!”

Địch Công tựa người ra sau, nói, “Vậy là hai đầu mối dẫn thẳng đến tên
họa sư ấy! Trước hết, chất độc được sử dụng. Đằng hoàng là chất các họa
sư hay dùng để tạo ra màu vàng. Thứ hai, mảnh giấy để bọc chiếc hộp này.
Ta cho rằng Ngô Phong đã từng sử dụng mảnh giấy này để lót khi đóng dấu
lên một bức tranh; vô tình, một nửa dấu triện đã hằn lên tờ giấy ở dưới.”

“Đây chính là điều chúng ta đang đợi!” Đào Cam thốt lên hứng khởi.

Địch Công không bình phẩm. Ông lặng lẽ đợi Ngỗ tác hoàn tất phần kiểm
tra những trái mơ còn lại. Cuối cùng, lão nhân trình báo, “Bẩm đại nhân, tất
cả số mơ này đều chứa một lượng đằng hoàng đủ gây chết người!”

Địch Công lấy một tờ giấy theo đúng thể thức của quan lại trên án và đưa
cho Ngỗ tác. Ông nói, “Phiền ngươi ghi lại lời chứng nhận của mình vào
giấy này và điểm chỉ lên đó!”

Lão nhân chấm mực và ghi chép tường tận. Sau khi lão điểm chỉ, Địch
Công cảm tạ rồi cho lão ra về. Rồi Địch Công sai người đi gọi Phương
Chính.

Khi Bộ đầu đến, Địch Công ra lệnh dứt khoát, “Đem theo bốn Bộ khoái đi
bắt giữ họa sư Ngô Phong!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.