MÊ CUNG ÁN - Trang 175

rộng thùng thình, ánh sáng từ chiếc đèn lồng đa sắc chiếu lên những khuôn
mặt lấm tấm mồ hôi của chúng. Những nữ nhân ngồi bên cạnh mặc xiêm y
mỏng, màu hồng lẫn lục, có những đường nếp rộng và áo khoác ngắn
không tay. Tóc họ cuộn thành búi dày bằng những sợi len đỏ. Áo khoác mở
tung để lộ ra bộ ngực trần.

Tên canh cửa nhìn Mã Vinh nghi ngờ nói, “Năm mươi đồng tiền cho một
bữa ăn và một mỹ nhân, xin trả trước!”

Mã Vinh lẩm bẩm gì đó và lần tìm trong tay áo. Y lấy ra một xâu tiền rồi
cởi dây ra, đếm đủ năm mươi đồng xu trên mặt quầy bẩn thỉu.

Gã chủ thò tay ra. Nhưng Mã Vinh liền chộp lấy cổ tay gã và đè xuống mặt
quầy trước khi gã kịp vớ lấy số tiền.

“Không có rượu kèm theo đồ ăn sao?” Y gầm ghè.

Tên kia nhăn nhó trong khi bị Mã Vinh siết chặt cổ tay.

“Không!” Gã cũng gằn giọng.

Mã Vinh buông tay và thô bạo đẩy gã ra sau. Y thu lại số tiền và bảo,
“Miễn đi nhé! Còn có những nơi khác tốt hơn chỗ của ngươi!”

Gã chủ tỏ vẻ thèm khát khi số tiền biến mất nhanh chóng.

“Được rồi”, gã nói, “sẽ có một vò rượu cho khách quan!”

“Vậy mới đúng!” Mã Vinh bảo.

Y quay lại và chuẩn bị ngồi vào cùng đám phiêu khách quanh lò than. Nhập
gia tùy tục, trước hết y lột áo choàng phía tay phải rồi mới đến tay trái,
buộc hai ống tay lại quanh hông, rồi ngồi xuống chỗ còn trống.

Những kẻ khác chăm chú nhìn nửa thân trên đồ sộ, đầy sẹo của y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.