MÊ CUNG ÁN - Trang 205

“Chà”, y nói, “vậy tốt nhất thủ lĩnh nên liên lạc với bằng hữu của tại hạ.
Hắn là một kiếm khách thượng thừa và biết mọi khẩu lệnh cũng như hoạt
động của quan quân.”

“Hắn ở đâu?” Ô Nhĩ Kim nôn nóng.

“Cách đây không xa, thủ lĩnh à!” Mã Vinh đáp. “Bọn ta tìm được một nơi
ẩn náu tuyệt mật cho hắn. Hắn chỉ ra ngoài vào đêm, ban ngày hắn ngủ ở
lầu thứ ba của Tháp Trống.”

Gã Ô Nhĩ Kim cười ầm. Hắn nói, “Quả là một ý tưởng hay! Không ai lên
đó mà tìm hắn cả! Mau đưa hắn đến gặp ta!”

Mã Vinh tỏ ý nghi ngờ, y cau mày đáp, “Thủ lĩnh, như tại hạ đã nói, hắn
không thể mạo hiểm ra ngoài ban ngày. Chúng ta cùng đến đó được không?
Khá gần đây thôi!”

Gã Duy Ngô Nhĩ nhìn Mã Vinh ngờ vực. Hắn ngẫm nghĩ một lát rồi đứng
dậy, rút dao ra khỏi thắt lưng và giấu vào tay áo.

“Huynh đệ”, hắn bảo, “ta hi vọng ngươi không định lừa ta. Ngươi đi trước
đi. Có bất cứ cử chỉ đáng ngờ nào, ta sẽ cho ngươi nhận một dao vào lưng,
không ai có thể đoán ra lưỡi dao từ đâu bay tới!”

Mã Vinh nhún vai.

“Không cần những lời cảnh báo đó đâu”, y biện bạch. “Thủ lĩnh không thấy
chúng tại hạ hoàn toàn ở trong tay thủ lĩnh sao? Một lời hé ra với huyện
nha thì tại hạ cùng vị bằng hữu kia sẽ mất mạng!”

“Ngươi cứ ghi nhớ điều đó, huynh đệ ạ!” Hắn nói.

Hai người ra phố, gã Duy Ngô Nhĩ đi cách Mã Vinh một đoạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.