MÊ CUNG ÁN - Trang 222

vô cùng ngưỡng mộ. Nhưng khi thuộc hạ tập quyền với ông ấy, ông ấy
tránh được mọi ngón đòn hiểm hóc nhất của thuộc hạ mà không hề gặp khó
khăn, vừa đùa giỡn mà vừa phản đòn bất cứ khi nào ông ấy muốn dù thuộc
hạ đã liên tục phòng ngự. Thuộc hạ vẫn ngưỡng mộ, nhưng đồng thời cũng
căm ghét ông ta, vì khả năng thượng thừa ấy!”

Địch Công mỉm cười đầy mệt mỏi. “Xin đa tạ huynh đệ của ta! Chiều nay,
ta đã đến dãy núi phía Nam thành và gặp một người khiến ta vô cùng bối
rối. Giờ đây, ngươi đã nói đúng vào những gì ta không dám bộc bạch rõ
ràng với chính mình!”

Mã Vinh không hiểu Địch Công đang nói gì, nhưng y thấy thích thú vì
được khen. Mỉm cười hồn hậu, y kéo bức màn dẫn ra đại đường. Địch
Công bước qua và tiến lên đại án.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.