MÊ CUNG ÁN - Trang 248

Địch Công lặng lẽ ngồi vuốt râu, rồi mới nói, “Đinh Y, ta đã giải quyết vụ
án liên quan đến thân phụ ngươi rồi, bây giờ ta sẽ hỏi đến ngươi!”

Kiều Thái đứng lên. “Đại nhân, xin cho thuộc hạ cáo lui!”

Địch Công gật đầu. Kiều Thái rời khỏi phòng. Ông ngồi yên một lúc.

Cuối cùng, Đinh Y sợ hãi ngẩng lên. Anh ta co rúm người lại khi trông thấy
hổ nhãn nảy lửa của Địch Công dõi vào mình.

Nắm chặt tay vào thành ghế, Địch Công vươn người về trước và khinh bỉ
nói, “Nhìn bản quan đi, tên tiểu nhân mạt hạng!”

Đinh Y nhìn ông bằng ánh mắt run sợ.

“Ngươi là kẻ ngu si đê tiện!” Giọng Địch Công run lên trong cơn phẫn nộ.
“Ngươi nghĩ mình có thể lừa gạt ta bằng thứ mưu mô đốn mạt đó sao!”

Địch Công gắng hết sự tự chủ của bản thân. Khi cất lời trở lại, giọng ông đã
vững vàng. Nhưng trong giọng ông có một âm hưởng cứng rắn đến tàn
nhẫn khiến cho Đinh Y phải rúm người lại vì sợ hãi.

“Không phải Ngô Phong lập mưu sát hại thân phụ ngươi bằng thuốc độc.
Mà chính là ngươi, nhi tử duy nhất của Đinh Tướng quân! Việc Ngô Phong
đến huyện Lan Phường đã khiến ngươi nảy ra ý tưởng che giấu tội ác mà
ngươi đã trù liệu. Ngươi loan tin đồn về Ngô Phong, chính ngươi mới là kẻ
cho người dò xét y. Cũng chính ngươi đã lẻn vào họa phòng của Ngô
Phong khi y đi vắng hoặc đang mải mê uống rượu, lấy trộm một mảnh giấy
có in dấu triện của y!”

Đinh Y há hốc miệng.

Địch Công đấm tay xuống mặt án thư quát, “Im miệng và nghe đây! Vào
đêm mừng thọ thân phụ, ngươi đã giấu sẵn hộp mơ độc trong tay áo. Khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.