MÊ CUNG ÁN - Trang 287

Huyền Lan kêu lên xé lòng trong nỗi khiếp đảm.

Trước tấm gương là thủ cấp của Bạch Lan.

Mụ Lý vội bước xuống phòng tắm và lướt ngón tay qua lưỡi dao.

“Ngươi không thích ta nhỉ, con ranh ngu ngốc!” Mụ rít lên. “Bởi vậy, ta sẽ
giết ngươi như giết tỉ tỉ của ngươi!”

Huyền Lan quay lại, kêu cứu bằng tất cả sức lực có thể. Nàng định phá nát
tấm rèm cửa sổ để thoát ra vườn. Nàng rúm người lại khi trông thấy một
bóng đen to lớn phủ lên cửa sổ.

Cửa sổ bị giật tung từ khung và một người to lớn nhảy vào.

Người đó nhìn qua hai người trong phòng rồi lao đến chỗ Lý phu nhân.
Người ấy tránh được nhát dao, túm lấy cổ tay mụ đàn bà và vặn xoắn. Con
dao rơi ra sàn.

Trong nháy mắt, người kia đã trói tay mụ Lý ra sau bằng bằng dải thắt
lưng.

“Mã Vinh!” Huyền Lan kêu lên, “Mụ ta đã giết tỉ tỉ rồi!”

“Cô nương mau mặc đồ vào!” Y gắt lên. “Ta vốn đã biết mụ ta giết Bạch
Lan!”

Huyền Lan thấy mặt đỏ bừng và nóng ran. Trong khi Mã Vinh lôi mụ Lý
trở lại phòng ngủ, Huyền Lan vội mặc đồ.

Khi nàng vào phòng ngủ, Mã Vinh đã trói chặt chân tay mụ già và đặt lên
tràng kỷ. Vừa đặt thủ cấp của Bạch Lan vào trong chiếc giỏ, y nói, “Chạy
ra mở cổng đi! Các Bộ khoái sẽ đến ngay, ta phải lên ngựa đi trước.”

“Đồ mãng phu, ta đâu nhận lệnh của huynh!” Huyền Lan tức tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.