MÊ CUNG ÁN - Trang 288

Mã Vinh cười lớn. Nàng vội lao ra khỏi phòng.

* * *

Chạng vạng tối, Địch Công và các trợ thủ cùng ngồi lại trong thư phòng.

Ngô Phong bước vào chào Địch Công.

“Thi thể Bạch Lan đã được đưa đến túc xá của sai nha”, giọng y khàn khàn.
“Đầu nàng ấy cũng đã được ghép vào thân thể. Vãn sinh đã cho làm một cỗ
quan tài bằng gỗ cứng.”

“Phương Bộ đầu sao rồi?” Địch Công hỏi.

“Bẩm đại nhân, lúc này ông ấy đã biết mọi chuyện xảy ra với Bạch Lan”,
Ngô Phong đáp, “ông ấy cũng đã bình tĩnh lại. Huyền Lan đang ở bên ông
ấy.”

Ngô Phong dập đầu rồi lui gót.

“Tay họa sư này thật vô cùng điềm tĩnh!” Địch Công nói.

“Thuộc hạ không hiểu gã này cứ quanh quẩn ở đây làm gì!” Mã Vinh cáu
kỉnh.

“Ta biết anh ta cảm thấy mình có phần nào trách nhiệm đối với số phận bi
đát của Bạch Lan”, Địch Công nhận định. “Cô nương tội nghiệp đó chắc
chắn đã sống trong địa ngục khi bị mụ Lý bắt giữ. Hãy xem những dấu vết
trên thân thể cô ấy.”

“Lão phu vẫn không thể hiểu”, Hồng Sư gia nói, “sao đại nhân khám phá ra
trong mê cung có mối liên quan giữa Bạch Lan và mụ Lý kia.”

Địch Công tựa người ra sau, chậm rãi vuốt râu rồi đáp, “Nghê đại nhân giữ
bí mật về con đường tắt ấy cho riêng mình ông. Ngay cả Nghê Kỳ hay nhị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.