MÊ CUNG ÁN - Trang 68

chiến đấu hoặc không bỏ trốn vì phạm trọng tội có thể được cho trở lại
quân đội. Chiều nay, ta sẽ thảo một bản tấu dâng lên Bộ Binh để có được
chỉ dụ theo đúng thể thức. Cùng lúc đó, ta sẽ xin cử một trăm binh lính đến
đây.”

Nói xong, Địch Công ra bảo Hồng Lượng đưa cho ông bình trà lớn.

Đào Cam không mấy khó nhọc khi tập hợp mọi phường chính. Họ có vẻ
không hài lòng khi được đưa đến thư phòng của Địch Công. Những người
này được tuyển mộ tại địa phương để giữ vai trò như sợi dây liên kết giữa
huyện nha và dân chúng. Họ chịu trách nhiệm trình báo về sinh tử, hôn
nhân và những sự vụ khác hoàn toàn bị bỏ bê khi Tiền Mưu nắm quyền. Là
người của cửa quan, những phường chính lẽ ra phải đến trình diện ở nha
môn để nghênh tiếp Huyện lệnh. Nhưng giờ tất cả đang chờ một trận lôi
đình.

Đó chính là những gì đám phường chính phải nhận, kèm theo nỗi căm hận.
Tất cả mặt mũi tái xám khi ra khỏi phòng của Địch Công, vừa run rẩy vừa
vừa tìm cách lẩn đi nhanh nhất có thể.

Địch Công đến đại sảnh tiếp khách của nha môn và gặp những chủ phường
kim hoàn, thợ mộc và thương nhân lúa gạo cũng như thương nhân tơ lụa.
Ông lịch thiệp hỏi danh tính từng người. Lão quản gia dâng trà lên. Các chủ
phường hội đều chúc mừng tân Huyện lệnh vì đã nhanh chóng bắt giữ Tiền
Mưu và họ cũng thể hiện nỗi vui mừng khi giờ đây trấn Lan Phường đã trở
lại như xưa. Tuy nhiên, họ vẫn còn đôi chút phiền hà khi có rất nhiều quan
binh xuất hiện.

Địch Công nhướn mày, “Ở đây chẳng có binh lính nào, trừ mười hai kẻ đào
ngũ mà bản quan đã cho làm nhiệm vụ canh gác.”

Chủ phường kim hoàn nhìn sang các đồng bạn với vẻ thấu hiểu. Ông ta
mỉm cười nói, “Bẩm đại nhân, chúng thảo dân hiểu rõ đại nhân đã giữ bí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.