MÊ CUNG ÁN - Trang 70

cùng, Địch Công cho họ biết sáng mai ông sẽ thăng đường xử án Tiền Mưu
và nhờ họ thông báo sự kiện này đi khắp huyện.

Khi các chủ phường ra về, Địch Công trở lại thư phòng. Ông thấy Phương
Chính đang đợi mình cùng một nam nhân tuấn tú. Cả hai người quỳ xuống
thi lễ. Nam nhân kia dập đầu ba lần liên tiếp.

“Đại nhân”, Phương Chính nói, “xin cho thuộc hạ đưa nhi tử đến chào đại
nhân. Nó bị thủ hạ của Tiền Mưu bắt cóc và bị ép buộc làm người hầu
trong gia trang của hắn.”

“Cậu ta sẽ trở thành một Bộ khoái dưới quyền ngươi. Ngươi có tìm được
trưởng nữ không?”

“Ôi”, Phương Chính thở dài đáp, “nhi tử của thuộc hạ chưa hề trông thấy
nó, dù đã tìm kiếm kỹ lưỡng trong Tiền gia trang nhưng cũng không thấy
dấu vết nào của nó. Thuộc hạ đã cẩn thận hỏi quản gia của Tiền Mưu. Ông
ta nhớ có lần Tiền Mưu tỏ ý muốn đưa Bạch Lan vào làm thê thiếp nhưng
âm mưu không đạt được vì thuộc hạ không đồng ý gả bán trưởng nữ nhà
mình. Thuộc hạ không biết phải làm sao nữa.”

Địch Công trầm ngâm đáp, “Ngươi cho rằng Tiền Mưu đã bắt cóc Bạch
Lan và ngươi cũng không dám chắc mình đã đúng. Kẻ như Tiền Mưu cũng
vẫn thường thích có những chuyện thông gian bên ngoài gia trang. Mặt
khác, chúng ta cũng phải tính đến khả năng hắn thực sự không liên quan
đến chuyện Bạch Lan mất tích. Ta sẽ tra hỏi Tiền Mưu về chuyện này và
tiến hành điều tra kỹ lưỡng. Đừng từ bỏ hi vọng quá sớm!”

Ông vừa nói xong thì Mã Vinh và Kiều Thái bước vào. Hai người báo rằng
Lăng Cương đã làm đúng lệnh của ông. Mỗi cổng thành có mười binh sĩ
được cử đến và mười hai thủ hạ của Tiền Mưu đều bị giam ở vọng lâu. Số
phạm nhân đã có thêm năm tên lính đào ngũ nữa, chúng đào ngũ để tránh bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.