Chuyện xảy ra khi tôi đang chạy bộ trong công viên, gần kết thúc
buổi chạy bộ buổi sáng, một người chạy bộ khác chạy tới theo hướng
ngược lại. Anh ấy mang đôi giày kì lạ nhất mà tôi từng thấy - nếu bạn
có thể gọi đó là giày - trông nó giống như lai giữa vớ thò ngón chân
và dép xỏ ngón. Thậm chí nó còn không che hết các ngón chân, và tôi
vẫn nhìn thấy đường nét các ngón chân bên trong.
Tôi nghĩ đến một cuộc trò chuyện trước đó không lâu với một
người bạn về sở thích chạy chân không trên biển, thích hơn mang
giày chạy trên đường, và một điều gì đó lóe lên trong tâm trí tôi. Tôi
đã chạy như bay đến chỗ anh ta, vỗ vai và bắt chuyện.
Sau khi xin phép, tôi hỏi về đôi giày của anh ta, và anh ấy hào
hứng đưa ra lời giải thích về một cái gì đó gọi là chuyển động của
chân trần và các nguyên lý về giày chạy truyền thống có thể hỗ trợ
thái quá những chuyển động tự nhiên của con người, thay đổi sải chân
và gia tăng khả năng chấn thương. Ban đầu, tôi chỉ nghĩ anh chàng
này đang bắt đầu những mánh lới tiếp thị; nhưng càng nói chuyện lâu,
anh ta đưa ra được những lập luận chặt chẽ và hoàn toàn thách thức
những gì tôi nghĩ là tôi biết.
Tôi đã thật sự bị cuốn hút nên tôi tìm ở khắp nơi một đôi giày như
thế để thử. Không thấy ở đâu cả - dường như công ty đó áp dụng một
chiến lược bán hàng chậm, điều đó khiến tôi nghĩ rằng nếu tôi tìm
thấy chúng ở bất cứ đâu, tôi sẽ lập tức sắm một đôi ngay. Chắc chắn
rồi, sau hơn hai chục cuộc gọi, tôi tìm thấy một đôi duy nhất ở cửa
hàng dành cho người chạy bộ… ở tận Ohio.
Tôi không biết điều gì thu hút tôi nhiều hơn, những lời nhận định
nghe chừng vô lý về những đôi giày truyền thống hay sự khan hiếm
của sản phẩm, nhưng tôi biết điều gì làm nó cuốn hút - thật sự là nó
hiệu quả. Chúng không chỉ mô phỏng chân trần chạy ở bất kì đâu, mà
chứng đau ống quyển dai dẳng của tôi cuối cùng đã dứt.
Thực ra, giờ đây như một người đã bị “chiêu dụ” hoàn toàn, tôi có
thể nói rằng đặc điểm duy nhất ở Vibram Five Fingers gây cản trở