MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 119

"Lý phi? Ngươi có bằng chứng gì?" Lập tức mấy tên phó tướng

đều mở to mắt nhìn nàng, trong lòng do dự nghi ngờ.

"Ta............." Bách Lý khẽ cắn môi dưới, đột nhiên ánh mắt chợt

lóe lên, đưa tay gạt xuống dây chuyền trên cổ, đó là một cái dây
chuyền vàng, Bách Lý vẫn luôn đeo trên người, là Tập Ám đeo cho
nàng: "Đây có được không?"

"Này....." Phó tướng cúi nhìn chằm chằm dây chuyền trong tay

nàng, ánh mắt lộ vẻ nghi ngờ.

"Là vật của vương gia, ta đã thấy qua." Trên lưng một con ngựa

màu nâu, một tướng sĩ thốt ra lời.

Phó tướng thấy thế vội vàng xuống ngựa hành lễ: "Tham kiến

Lý phi."

Bách Lý tiến lên, trong mắt lộ ra một chút vui mừng: "Tây

Quận vương ở đâu? Mau dẫn ta đi gặp hắn

"Này...." Lý Nam khó xử dừng lại, không nói thêm một chữ.
"Thế nào, hắn xảy ra chuyện gì sao?" Bách Lý khẩn trương dậm

chân, người hành quân đánh giặc làm sao có thể mất người chỉ huy
đây.

"Vương gia hắn, vương gia ba ngày sau sẽ đến đây, hôm nay,

là ngày vương gia nạp phi." Lời nói từ trong miệng Lý Nam phun ra,
từng chữ từng chữ như tiếng trống gõ vang dội đả kích vào trái tim
vốn đã đầy rẫy đau thương của Bách Lý.

Nạp phi? Nhanh như vậy sao? Bách Lý chỉ cảm thấy hết thảy

trước mắt đều đã mơ hồ, thiên binh vạn mã tập trung ở một chỗ lại
dần dần tan rã. Tâm, hóa ra lại đau nhức đến như vậy. Đây chính là
đau lòng sao? Giống như bị dao găm rạch ra vỡ nát đến trơ trụi, tâm
quả thực đã mù lòa.

"Nếu như, phu quân của ngươi đã không còn yêu ngươi nữa,

ngươi vẫn muốn quay trở về sao?"

"Nếu như sau khi ngươi trở về, hắn lại cưới một nữ nhân khác,

ngươi sẽ làm thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.