MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 30

Chương 4.1: Cấm địa của Vương phủ

Liễu Nhứ ngồi ở bên cạnh bàn, sững sờ nhìn chằm chằm Bách

Lý:" Ngươi nói, gia của chúng ta là người tốt sao?"

Bách Lý buông nữ công trong tay xuống, mấy ngày này cũng

đã cùng Liễu Nhứ nói chuyện nhiều hơn, nàng tính tình bộc trực,
tuy lời nói nhìu lúc có chút mạo phạm, nhưng là không mất đi sự
thẳng thắn:" Ngươi cho là đúng cũng đưc."

"Ân, cũng đúng." Liễu Nhứ nhìn ngó thấy bốn bề vắng lặng,

liền ngồi vào bên cạnh Bách Lý, thần bí nói:" Ngươi đã đi qua hậu
viện chưa?"

"Chưa từng." Bách Lý nhớ rõ, thời điểm nàng vừa tới đây, hạ

nhân đã nói qua, hậu viện là nơi đồ vật chất đống hỗn độn, Vương
gia không cho phép người khác vào đó.

"Ai, ta cũng chưa." Liễu Nhứ mở to đôi mắt đen láy :" Bất quá,

có một lần, ta đi ngang qua hành lang hậu viện thì nghe được có
tiếng khóc của nữ nhân.

Bách Lý không đáp, đúng vậy, Vương phủ này tựa hồ cất giấu

quá nhiều bí mật, hậu viện thần bí, trắc vương phi chưa bao giờ lộ
diện, cùng với Tập Ám, bản thân hắn cũng chính là một bí mật.

"Nếu không thì, hôm khác chúng ta vụng trộm đi xem một

chút như thế nào?" Lòng hiếu kỳ của Liễu Nhứ đã bị dày vò từ lâu,
một người không dám đi, liền nghĩ cách để thuyết phục Bách Lý.

"Nếu Vương gia đã nói nơi ấy không thể tự tiện xâm nhập,

chúng ta cũng đừng truy cứu, ngộ nhỡ chọc giận gia, ta thực không
dám tưởng tượng." Liễu Nhứ nghe lời bình tĩnh lại, nàng nghĩ tới
Tiểu Bạch, nó là một loại mèo Ba Tư thuần chủng, trước khi chết ánh
mắt vô cùng u ám bi thương. Toàn thân không khỏi rùng mình một
cái, vẫn là nên an phận một chút sẽ tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.