MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 506

nàng, là bách độc bất xâm." Hàn Hữu Thiên nói xong, thân mình lùi
về phía sau một bước.

"Hàn Hữu Thiên........" Gia Luật Thức hung hăng trợn mắt nhìn

hắn, quay đầu lại đem tóc nàng vén ra sau đầu: "Hội nhi, không sao
rồi."

"Nếu đã bách độc bất xâm, làm sao còn có thể đau đớn như

vậy?" Lo lắng nhìn nữ tử trong lòng, so với đau nhức trên người hắn,
còn đau đớn hơn.

"Độc tiêu tan trong người, đau đớn là khó tránh khỏi, một lúc

sau liền không có gì đáng ngại."

Gia Luật Thức yên lòng gật đầu, một tay đem tay mềm mại của

Bách Lý Hội bao vào lòng bàn tay.

Hóa ra, thân thể mình lại không sợ độc, trách không được, lần

trước Liễu Nhứ hạ độc, vẫn không lấy được mạng nàng.

Bách Lý Hội an tâm nằm trước ngực hắn, một tay nắm chặt vạt

áo trước của hắn, vì dùng sức mà đầu ngón tay trở nên trắng bệch.
Đau giống như mất cả linh hồn.

Hàn Hữu Thiên thấy mình không tiện lưu lại, chạy ra ngoài hai

bước, liền quay trở về: "Cái kia, vương, sau khi trúng độc này, trong
vòng một tháng, không được làm chuyện phòng the."

Ách, tuy là rất đau, nhưng Bách Lý Hội hoàn toàn nghe được

rõ ràng, khiến cho cả khuôn mặt chôn vào ngực hắn.

Mấy tháng này, Gia Luật Thức luôn để cho nàng có thời gian

thích ứng, cũng chấp nhận đợi, cho đến bây giờ, hai người còn chưa
có quan hệ xác thịt.

Trên đỉnh đầu, truyền đến tiếng thét to không thể ức chế của

nam tử: "Cút ra ngoài."

"Dạ." Hàn Hữu Thiên tiêu sái đi ra ngoài, trong giọng nói, lại

mang theo mỉm cười.

Ngoại trừ xấu hổ, vẫn là xấu hổ.
"Hội nhi..........." Âm thanh của hắn, mang theo vài phần mê

hoặc, cùng với nụ hôn dày đặc, rơi trên tóc nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.