MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 572

Cởi giày, nàng cẩn thận nằm bên cạnh hắn, Gia Luật Thức

nâng cánh tay, để nàng gối lên khuỷu tay mình.

Hai người ngủ cùng một chiếc giường, thân mình Bách Lý Hội

cong lại, bày ra một tư thế ngủ như trẻ sơ sinh. Đầu, chôn trước
ngực hắn.

Gia Luật Thức an tâm nhắm mắt lại, lần nữa đã ngủ.
Qua vài ngày, thương thế của hắn dần dần có chuyển biến tốt,

người cũng có một chút sức sống.

Chỉ là cánh tay thiếu chút nữa bị tàn phế kia, vẫn đau đớn như

cũ.

Gia Luật Thức được nha hoàn dìu đỡ, kiên trì đi xuống lầu.

Phía sau, Bách Lý Hội cùng Tinh Không đi theo.

Tuyết Hồ bị nhốt trong một lồng sắt đặc chế, xung quanh chất

đầy những khối băng lớn nhỏ, có cái, đã hóa thành một bãi nước
đọng.

"Hàn Hữu Thiên, ngay hôm nay đi." Gia Luật Thức liếc nhìn

nữ tử phía sau: "Hội nhi, ngươi lên trước đi."

Bách Lý Hội há miệng, vẫn là khép lại, nàng biết, Gia Luật

Thức sợ nàng sợ hãi, sẽ bài xích.

"Tinh Không, đỡ ta lên đi."
"Dạ."
Thấy hai người đi xa, Hàn Hữu Thiên mới do dự mở miệng:

"Vương, Tuyết Hồ ngàn năm này, chỉ có thể cứu một người."

Gia Luật Thức bước đi thong thả bên cạnh lồng sắt: "Bổn

vương biết, ngươi cứ dựa theo phân phó của ta mà làm."

"Nhưng là, vì một nữ tử, ngài thấy đáng giá sao? Vương........."

Theo Gia Luật Thức nhiều năm như vậy, hắn không chỉ là chủ tử cao
cao tại thượng của mình, lại càng là một vị bằng hữu đáng tin tưởng
nhất.

"Đáng giá."
Đây chính là Gia Luật Thức, không cần có lý do dư thừa, đơn

giản, chỉ một chữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.