MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 585

Thì ra là chính hắn đã đẩy nàng vào trong lòng người khác.
"Ha ha. . . . . ." , nam tử đột ngột cười ra tiếng, nhưng là vô cùng

khổ sở, trong lòng thế nào cũng thấy trống rỗng.

"Hoàng thượng, " Thị vệ ngoài cửa chạy vào, nhìn về phía hắn.
"Cút!" Tập Ám chợt đứng lên, đi ra ngoài điện.
Đã thành thói quen, không có nàng trong cuộc sống, một mình

đứng ở nơi cao nhất.

Trên tay nắm giữ thiên hạ, mà phần vinh dự này, cũng do bỏ

rơi nàng mà có được.

Thì ra, là hắn đã vứt bỏ nàng.
Đứng ở phía trên điện Kim Loan, nam tử, một bộ áo quần màu

vàng sáng, tan vào bầu trời đêm.

Ngẩng đầu lên, lạnh lẽo đánh vào mặt, chảy xuống , không biết

là nước mưa, hay là, những giọt nước mắt lặng lẽ.

Vài ngày sau, tin tức liền truyền đến Bắc Phương.
"Vương, tất cả đều đã an bài thỏa đáng, hai nha hoàn kia, bị

chém chết rồi" . Hàn Hữu Thiên đứng ở sau lưng nam tử, đem tin
tức nhận được từng việc báo lại.

Gia Luật Thức khẽ gật đầu, "Xem ra, đến lúc
"Vương…" Hàn Hữu Thiên quỳ xuống phía sau hắn, "Đừng

dùng nội lực để áp chế, như vậy chỉ làm bệnh tình trầm trọng hơn" .

"Thân thể mình, bổn vương là người rõ nhất" Gia Luật Thức đi

về phía ghế dựa bình tĩnh ngồi xuống, "Cho ta thêm thời gian ba
ngày " .

Lời định nói của Hàn Hữu Thiên bị chặn ở cổ họng, thủy

chung không nói lên nổi.

Vì hắn si mê, mà đau thương.
Ba ngày, hắn làm sao buông tay ?
Đêm khuya yên tĩnh, kẹp nến độc vũ, Bách Lý Hội tựa vào trên

giường, trên tay cầm một quyển sách, đọc chăm chú.

Cửa không tiếng động mở ra, một cơn gió lạnh nhân cơ hội lùa

vào, ánh nến bên trong đèn sa, chớp vài cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.