MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 59

mệnh.

Xe ngựa liên tục đi về hướng Bắc, giống như chẳng có mục

đích gì, thực tế là đã sớm có mưu tính. Liễu Nhứ làm việc không hổ
là tỉ mỉ chu đáo, nhất định cho nha hoàn thân cận đem các nàng thu
xếp ổn thỏa mới yên lòng. Ít nhất, nàng ta cũng nắm giữ lối ra của
họ.

Sau một đêm dừng lại ở một trấn nhỏ xa xôi, trên xe ngựa chất

đầy thức ăn nước uống, khẩu phần ăn ước chừng cũng dành cho
mấy ngày. Ánh mắt nghi hoặc của Tiểu Liên hướng về Bách Lý nói:
"Lập tức sẽ tiến vào sa mạc, không quá mấy ngày nữa sẽ đến.

Sa mạc? Bách Lý suy nghĩ đến tình huống xấu nhất, nhưng

trong lòng vẫn là không nhịn được cả kinh, sa mạc, thật sự là tới
phương Bắc sao? Thì ra là sắp đến địa phận của man di.

Tốc độ của xe ngựa bắt đầu chậm dần, thỉnh thoảng còn trì trệ

không đi, cát vàng thổi vào bên trong xe, đều phủ kín người, đầu,
đầy mặt.

Bầu trời phương Bắc, tiếng gió thét gào mang theo nhiều bí ẩn,

vù vù thổi trên mặt đất, giống như bị đao cắt đổ vào lục phủ ngũ
tạng vậy.

Bách Lý ấm ức tựa người vào bên cạnh, gió cát khắp nơi, lúc

nào cũng thể táng thân tha hương ở nơi này, còn chờ được đến ngày
trở về sao?

Tiểu Liên thao thao bất tuyệt nói về tình cảm trước kia của Liễu

Nhứ cùng Tập Ám, hắn thương, hắn sủng nàng, vì Bách Lý mất tích
mà chỉ vương lại một chút nhớ nhung, vừa nói, lại vừa làm động tác
khoa trương theo. Bách Lý cười lạnh, cặp mắt liếc nhìn bên ngoài xe
ngựa, không mảy may mang theo một chút tình cảm nào.

Tiểu Liên càng nói càng hăng say, liền tiết lộ ra bản chất của

Liễu Nhứ, thực tế như thế nào nàng ta được sủng ái, vì sao còn phải
phí hết tâm tư để diệt trừ nàng, nàng được sủng ái như thế, còn có
thể để ý không tính toán với Bách Lý, người như là cái đinh trong
mắt nàng? Càng nói càng lộn xộn, cuối cùng chỉ có thể che giấu, từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.