MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 771

Mặt Bách Lý Hội giãn ra, mà thôi, như Bách Lý Mạn Song, có

thể gả cho một quan viên hoàng thất dù sao cũng tốt hơn so với đi
theo Tập Ám.

Nói đi cũng phải nói lại, cuối cùng muội muội của mình, sao lại

nhẫn tâm đuổi cùng giết tuyệt.

Cuộc sống như vậy, nếu như một ngày còn có thể chịu được,

điều Bách Lý Hội lo lắng nhất, đó là cả đời phải như vậy.

Tập Ám vừa bình phục đã lâm triều, nhóm phi tần qua thỉnh

an xong, Điệp nhi liền dìu đỡ Bách Lý Hội đi ra ngoài.

"Hoàng hậu, chúng ta vẫn nên trở về đi, trời bên ngoài rất

nóng." Điệp nhi lo lắng đi theo bên cạnh, một tay giương ô che phía
trên nàng.

"Không có việc gì." Bách Lý Hội buồn cười cầm lấy ô, "Bản

cung chỉ ra một lát, không có việc gì,"

"Vậy nương nương, chúng ta phải lập tức trở về a." Điệp nhi

ngoan ngoãn thu hồi, đem ô để sang một bên.

Nàng khẽ gật đầu, liếc nhìn Điệp nhi, đi ra ngoài.
Vừa thấy Điệp nhi, nàng sẽ không nhịn được nghĩ đến Tiểu

Lam, không biết hiện tại thế nào, mang thai, nhất định là rất vất vả.

Lúc trước chỉ mãi nghĩ làm sao để đối phó với Liễu gia, cho

nên xa lánh Tiểu Lam, hiện nay, xuất cung liên tục lại càng khó
khăn.

Bách Lý Hội thở dài, một đi về phía trước.
Đi qua vài cái hành lang, xuyên qua vườn hoa, rất xa, liền nghe

thấy tiếng nức nở nho nhỏ của nữ tử.

Được Điệp nhi đỡ, Bách Lý Hội tiến lên, ở một chỗ trước cung

điện dừng lại.

Là tẩm điện của Liên phi, trong điện, một nữ tử che mặt khóc,

đưa lưng về phía hai người.

Nha hoàn bên cạnh vẫn chưa phát hiện, chỉ là không ngừng

khuyên giải an ủi: "Liên phi, ngài phải chú ý thân thể, đừng khóc."

"Cút ngay." Nàng kêu lên sợ hãi, thủy cung vẫn cúi đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.