MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 803

"Vương............." Hắn kinh hô, bước lên phía trước đỡ lên:

"Vương, đêm nay chúng ta liền trở về đi."

Gia Luật Thức khó nhọc ngồi vào một bên, lắc đầu: "Ngươi đi

chuẩn bị một chút, ngày mai đi."

Hắn không thể lay chuyển được, lấy thuốc nha hoàn đưa tới để

hắn uống vào, liền đi ra ngoài.

Đêm đã khuya.
Cuối cùng Gia Luật Thức cũng không tha, vén rèm, mọi người

đều đã giải tán, cái nhìn kia, cũng là kí ức cuối cùng.

Ở phương Bắc xa xôi, Ôn Nhứ ngày ngày trông mong, cả vẻ

mặt đều đã tiều tụy đi vài phần.

Trên xe ngựa, trên người nam tử đắp một cái chăn mềm mại,

chạy về phía

Đồng thời, trên không trung, một con chim thương ưng khỏe

khoắn từ phương Bắc đến, bay về phía hoàng cung Nam Triều.

Ôn Nhứ khoác một cái áo choàng lông, đứng trong gió lạnh

lẽo, đôi mắt chăm chú nhìn mảnh mênh mông vô ngần kia.

Thân thể cực kì lạnh, đôi tay nhỏ bé đặt bên môi, nhẹ nhàng hà

hơi, lại xoa nắn vài cái.

Trước mắt, sương mù nhấp nhô dày đặt, trong tầm mắt, đập

vào một chiếc xe ngựa chạy như tên bắn.

Nàng không dám xác định, vội vàng dụi mắt, là thật.
Ôn Nhứ chạy tới, xe càng gần, chạy thẳng vào trong viện.
Lòng nàng chợt lạnh, cực kì bất an.
Bước nhanh tiến lên, đã thấy vài người nâng Gia Luật Thức đi

ra, lên nhà sàn bên cạnh.

Nam tử đã hôn mê, không còn một điểm ý thức.
Khi nào, vương của nàng đã yếu ớt như vậy rồi. Trong trí nhớ,

nam tử này là chim thương ưng hùng tráng nhất thảo nguyên này,
một tay che trời, nhìn xuống thiên hạ, vương của nàng, là một người
tà tứ độc tài, không phải vương giả bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.