MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 296

Nhưng kết hôn với Ân Á Minh cũng có một vấn đề. Người như anh chắc

chắn không thể nào lấy làm đối tượng để tùy tiện ứng phó được, nếu đã kết
hôn, chuyện ly hôn không dễ xảy ra, mà Vu Kiều cũng cảm thấy mình
không có gan lớn tới mức dám lợi dụng Á Minh.

Làm sao bây giờ...

"... Mẹ, những người trong danh sách này con đều thấy không phù hợp.

Hay mẹ giúp con đi hỏi lại vị đại sư kia xem có cái gì khác không?" Vu
Kiều cảm thấy vị đại sư kia chắc chắn đang lừa đảo, dùng ít tiền làm lễ trừ
tai họa là được, nói hươu nói vượn như vậy mà mẹ cô cũng tin được.

"Trời ơi! Tôi đã làm sai chuyện gì chứ!" Đới Phân Phương lại bắt đầu

đập bàn gào thét, thậm chí còn ra vẻ đau lòng hơn vừa nãy, kêu gào đến
khàn cả giọng: "Nếu có cách khác tại sao mẹ hỏi? Đại sư ấy nói, chỉ có một
cách duy nhất này thôi." Bà cầm tay Vu Kiều :"Kiều Kiều, con cứ chọn một
người để mẹ yên tâm được không? Mẹ bảo đảm, sau chuyện này sẽ không
ép con kết hôn nữa, nếu sau này con không có người chăm sóc, cha mẹ
không yên tâm!"

Vu Đại Bàn cũng than thở khuyên nhủ: "Đúng vậy Kiều Kiều, con nghe

lời bà ấy mà chọn một người đi. Ngày hôm qua mẹ con vì chuyện này mà
lo lắng không yên, cha cũng cảm thấy rất khó chịu, cha mẹ chỉ có mấy đứa
con, con chậm trễ không chịu kết hôn cha mẹ rất lo lắng."

Vu Kiều nhìn cha mình đường đường là một người đàn ông đã lớn tuổi

mà lại giống như sắp khóc đến nơi thì đột nhiên cảm thấy mềm lòng, ma
xui quỷ khiến nói: "Con... thực ra cũng đã có đối tượng…"

"Ai?!" Hai người trăm miệng một lời, giả vờ muốn biết vô cùng chân

thực nhưng thật ra bọn họ đã sớm biết Vu Kiều đang nhắc đến người nào,
chỉ giả vờ cho Vu Kiều xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.