MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 342

"Thật xin lỗi" Ân Á Minh cảm giác mình có lỗi: "Em chật quá, thả lỏng

một chút, ngoan". Lần đầu tiên tóm lại sẽ đau, chưa từng trải qua chuyện đó
nên một ngón tay cho vào đã có cảm giác đau. Ân Á Minh hơi lo lắng, như
vậy chút nữa làm sao anh có thể đi vào?

Vu Kiều rất hồi hộp, cô cũng không còn là con nít, đương nhiên biết nơi

đó sẽ cho cái gì vào trong. Nhưng người đó cũng mới cho một ngón tay vào
cô đã cảm thấy không thoải mái, đợi lát nữa làm sao có thể sống, hôm nay
không lẽ cô phải chết trên giường sao!

Ân Á Minh hôn môi Vu Kiều, sau nhiều lần ra vào mới bắt đầu cho ngón

tay thứ hai: "Thả lỏng, ngoan, thả lỏng".

Vu Kiều càng gấp gáp.

Ân Á Minh đành phải rút ngón tay ra, Vu Kiều thả lỏng một chút. Thật ra

mà nói, cơ thể cô có chút trống rỗng, nhưng cô sợ đau hơn. Ân Á Minh
thấy cô đáng thương nên buông tha sao?

Nhưng sau đó cô nhanh chóng hiểu được chuyện tiếp theo.

Ân à Minh bôi thật nhiều thuốc bôi trơn trên lòng bàn tay. Sau đó dưới

ánh mắt ngạc nhiên của Vu Kiều lại cho ngón tay vào nơi bí ẩn.

Lần đầu tiên thôi, nên dùng sự giúp đỡ từ bên ngoài.

Sau khi một ngón tay đi vào nơi đó, anh hôn lên miệng Vu Kiều. Vu Kiều

của anh quá khẩn trương nên phải hôn mới có thể thả lỏng. Cô cũng dần
dần quên chống cự lại.

Có sự giúp đỡ của thuốc bôi trơn, ngón tay Ân Á Minh ra vào thuận lợi

hơn, ít nhất hai ngón ra vào cũng không có vấn đề gì. Tiếp đó không biết
Ân Á Minh chạm phải nơi nào, Vu Kiều đột nhiên cứng người run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.