MÊ LỘ QUÁN - Trang 18

Hồi Tết đã nghe nói về việc này nên Utayama sắp xếp ổn thỏa công việc từ

sớm. Miyagaki quen Keiko từ lúc ông còn ở Tokyo, bởi vậy trên thiếp cũng ghi
‘Mời phu nhân cùng đến’. Dù vợ đang có bầu nhưng thai nhi đã vào thời kỳ ổn
định, nên Utayama quyết định đưa cô đi cùng.

Có điều, Utayama vẫn hơi lo về số lượng khách đến dự.
Dù ông Miyagaki đã nói ‘Không mời nhiều’, song anh vẫn nghĩ rằng, nếu

khách đến quá đông thì anh sẽ không đưa Keiko đi cùng. Keiko không thuộc mẫu
người sống quá hướng nội nhưng cô hơi sợ gặp người lạ, và trong tình trạng sức
khỏe bây giờ của cô thì cũng không nên miễn cưỡng tiếp xúc với những người
như vậy.

Chẳng qua, sau khi gọi hỏi thư ký Ino Mitsuo đang ở Tokyo, Utayama đã yên

tâm vì tính cả hai vợ chồng anh thì khách mời dự kiến cũng chỉ có tám người, và
Keiko gần như biết họ cả rồi.

“Còn bao xa nữa thì đến nơi hả anh?” Keiko ngáp dài. Chắc cô ngắm phong

cảnh bên đường đã chán rồi.

“Khoảng gần một tiếng nữa. Sắp đến Kyogamisaki ở tận cùng phía Bắc bán

đảo Tango rồi.”

“Bác Miyagaki ẩn cư ở nơi hẻo lánh quá. Bác ấy có tuổi thật, song cũng đâu

đến nỗi phải rời Tokyo để về đây ở nhỉ. Khó hiểu thật.”

“Hình như quê bác ấy ở đây.”
“Đã đành là thế…” Keiko nghĩ ngợi, “Nhưng không cảm thấy cô quạnh à?”
“Bác ấy rất hay nói rằng mình thích cô đơn.”
“Vẫn độc thân, lại không thích trẻ con. Đúng là một người kỳ quái.”
“Quả vậy, nhưng bác ấy không hề xấu tính.”
“Em biết. Ngày trước lúc đến nhà bác ấy ở Seijo, hai bác cháu đã nói chuyện

rất vui vẻ.”

“Vì hình như bác Miyagaki rất quý em.”
“Thế à?” Keiko cười ngượng nghịu, rồi cô lẩm bẩm, “Thật sự không cảm thấy

cô đơn sao?” Được một lát lại hỏi, “Nhưng mà, hồi trẻ bác ấy cũng phong lưu
lắm thì phải?”

“Hình như thế.”
Ngày trước anh cũng đã nhiều lần nghe đồn về chuyện tình cảm của ông

Miyagaki…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.