MÊ LỘ QUÁN - Trang 75

ngờ thì tôi vẫn thấy mê.”

“Vậy có lẽ anh thích các truyện ngắn của Funaoka?”
“Vâng. Nói về tính logic tinh vi chặt chẽ, thì chắc nhà phê bình Samejima thích

phong cách của Horinouchi… à, Hayashi?”

Shimada buột miệng nói ra bút danh của Hayashi rồi chữa lại ngay. Anh đã

nghe nói đến quy ước, trong khu nhà của ông Miyagaki thì mọi người không
xưng hô bằng bút danh, kể cả chủ nhân. Cho nên khách khứa của ông trước nay
đều thuận theo để tỏ lòng tôn kính nhà văn lão thành này.

Cứ thế, ‘hội đồng chấm thi’ tiếp tục bàn luận về tiểu thuyết trinh thám cho đến

12 giờ đêm. Utayama đưa Keiko về phòng rồi quay lại đại sảnh. Trên quãng
đường về đại sảnh, anh đã lạc lối đến mấy lần.

Đêm hôm khuya khoắt, một mình đi trong mê cung mờ tối…
Những mặt nạ bằng thạch cao trên tường hành lang cứ nhìn Utayama chằm

chằm bằng cặp mắt trắng dã khiến anh sởn gai ốc. Thế là anh bước nhanh hơn, dù
vẫn hơi liêu xiêu vì men rượu. Dọc đường, anh dừng lại mấy lần, định nói với
‘bọn mặt nạ’ điều gì đó nhưng rồi ký ức của anh lại lập tức nhạt nhòa.

Về đến đại sảnh đúng lúc Shimada đang ngồi gấp giấy cho Samejima xem,

Utayama lại mở một chai whisky tu ừng ực. Mắt vằn đỏ, vừa uống, anh vừa
không ngớt ca ngợi tác phẩm của ông Miyagaki tuyệt vời ra sao, rằng ông đã để
lại số lượng tác phẩm nhiều đến thế nào.

Đêm về khuya… Lần cuối cùng Utayama nhìn đồng hồ thì đã hơn 1 giờ sáng.
Utayama ngủ luôn ở sofa trong đại sảnh. Anh mơ thấy mình cứ mãi lang thang

trong một mê cung chưa nhìn thấy bao giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.