MÊ LỘ QUÁN - Trang 85

“Nên mới phải cắt đường dây điện thoại.”
“Dù có làm thế thì đợi đến khi anh Ino về, kết quả vẫn vậy thôi.”
“Cũng đúng, nhưng…” Shimada quanh co một hồi rồi duỗi dài người trên ghế,

“Tạm thời bỏ qua vấn đề đó đi. Vì trước mắt không thể liên lạc với bên ngoài nên
chúng ta mới càng cần phải tổng hợp thông tin để biết đại khái chuyện gì đang
xảy ra, mọi người đồng ý không? Tôi được nhà phê bình Samejima đánh thức nên
mới biết chuyện. Bà giúp việc Kadomatsu phát hiện ra trước tiên, đúng chưa?”

Nghe đến đây, Samejima bật dậy khỏi sofa, nói, “Hay là gọi cả bà ấy đến?”
“Phải đấy. Để bà ấy ngồi một mình trong phòng cũng không ổn lắm.”
Nhà phê bình gật đầu, rồi đi về phía nhà bếp. Bà Kadomatsu ở trong gian

phòng mang tên Polycaste, là tên em gái của Daedalus. Khác với các phòng khác,
phòng này thông với đại sảnh qua gian bếp, không cần đi qua hành lang mê cung.

Lát sau, bà Kadomatsu xuất hiện trong chiếc váy màu xám tro và áo len màu

rêu đậm, bà ngập ngừng theo sau Samejima vào đại sảnh. Khuôn mặt ngăm đen
chằng chịt nếp nhăn, vẻ căng thẳng lộ rõ, có lẽ vì sợ hãi. Hai mắt bà trũng sâu,
nhìn chằm chằm vào gót chân của nhà phê bình.

Shimada hỏi bà Kadomatsu về quá trình phát hiện ra xác chết, thì bà hỏi ngược

lại anh vừa nói gì bằng giọng rõ to, quả là bị nghễnh ngãng thật.

“Bà nói xem, bà đã phát hiện ra xác chết ở phòng khách như thế nào?”

Samejima ghé sát tai bà ta, lặp lại câu hỏi của Shimada.

“À… tôi không biết, tôi không biết gì hết.” Bà khẽ lắc đầu và luôn miệng nói

‘không biết’, mọi người động viên dỗ dành mãi, bà mới nói được vài điều.

Khoảng 9 giờ sáng, bà Kadomatsu vào bếp chuẩn bị bữa sáng, gần 10 giờ thì

làm xong. Trong đại sảnh chỉ có Utayama đang ngủ trên sofa, và chưa thấy ai dậy
cả. Bà cho rằng đúng 10 giờ họ sẽ đến.

Sắp xếp xong những cái ly thủy tinh, bà đi ra hành lang tới phòng khách và

phòng giải trí dọn dẹp theo lời dặn dò của thư ký Ino Mitsuo. Bà lau dọn phòng
giải trí trước, rồi sang phòng khách, và nhìn thấy ‘sự kiện’ kia. “Khi đó cửa có
khóa không?” Shimada hỏi.

Bà khẽ lắc đầu. “Phòng ấy lúc nào cũng mở sẵn.”
“Tôi hỏi điều khác vậy. Bà có chìa khóa dự phòng của cửa chính không?”
“Có. Tối qua tôi đưa cho cậu Ino rồi.”
“Sáng nay bà có nhìn thấy cậu ấy không? Hình như cậu ấy ra ngoài mua sắm.”
“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.