MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 1: CHĂM PA ẨN SƯƠNG - Trang 138

Hồi thứ năm

ĐÁY BIỂN

Mấy năm ở đội du kích Bắc Miến, dường như ngày nào Tư Mã

Khôi cũng phải nếm trải những thời khắc lăn lộn nơi đầu súng ngọn giáo,
nên hiểu sâu sắc luật lệ của rừng già là lấy thịt đè người, mạnh sống yếu
chết; chỉ cần tỏ ra nương tay hay do dự một chút, chắc chắn sẽ chết mà
chẳng có đất chôn thây. Lúc này, đột nhiên anh phát hiện có kẻ kề súng
ngay sau gáy, không kịp nghĩ ngợi lâu la, liền lập tức thi triển chiêu:
“Túm đầu quật ngửa”. Anh đột ngột cúi mạnh người về phía trước, đồng
thời vai phải ngửa ra sau phản đòn. Rồi không đợi kẻ tấn công lén kịp rơi
xuống đất, anh nhanh chóng kẹp chặt cánh tay cầm súng của đối phương.

Vết thương ở vai trái của Tư Mã Khôi vẫn chưa lành, nên không

thể phát huy tối đa sức mạnh, anh chỉ đành gắng gượng thuận thế thúc
một cùi chỏ như trời giáng từ trán xuôi xuống dưới, trúng ngay lá mía
trên sống mũi, chỉ nghe tiếng xương mũi gẫy rủn, phát ra một tiếng kêu
nhỏ, vụn xương đâm ngược vào trong não, tên đó chẳng kịp ư hử nửa lời
đã mềm nhèo nhẹo đổ rạp xuống đất.

Trong lúc cấp bách, Tư Mã Khôi thân thủ nhanh như cắt, ra tay tàn

độc gọn gàng, nhưng giờ đây, sau khi hạ gục kẻ địch, anh không còn đủ
sức thu thế nên cũng đổ nhào xuống theo. Điều anh lo sợ là chúng không
chỉ có một tên, nên vội vàng lăn sang một bên, thuận đà cuộn một vòng
giơ tay túm lấy khẩu súng trường SMLE, đang định chạy lên phía trước
hô hoán hội La Đại Hải mau tìm chỗ ẩn nấp thì thấy hai mươi mấy tên
lính Miến Điện được vũ trang đầy đủ thình lình từ rừng rậm chui ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.