MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 1: CHĂM PA ẨN SƯƠNG - Trang 149

Hồi thứ sáu

MÁY BAY TIÊM KÍCH

Sắc trời càng lúc càng tối mịt, cả dãy núi Dã Nhân dần dần chìm

vào màn đêm im lìm như cõi chết. Đây cũng là thời khắc chìm lắng ngắn
ngủi báo hiệu cơn giông bão cuồng nộ sắp ập tới.

Vậy mà không khí đông cứng giữa bốn thành viên còn lại của đội

du kích cộng sản Miến Điện và nhóm người của Ngọc Phi Yến vẫn ngày
một căng thẳng hơn.

Tư Mã Khôi tự biết phe mình đang bị đối phương khống chế, nếu

câu nói có chút tỏ ra sợ sệt sẽ lập tức càng bị lấn át hơn, bởi vậy anh
không hề nhượng bộ nửa bước khi thương lượng, ngược lại còn dụng
tâm chọn những lời hổ báo khích tướng Ngọc Phi Yến, khiến mặt cô ả
biến sắc, lúc xanh lúc đỏ.

Khương sư phụ đứng bên cạnh là tay cáo già lọc lõi, bươn trải

giang hồ đã nhiều năm, lão nhận thấy bọn họ người tám lạng kẻ nửa cân,
chẳng ai chịu nhường ai, càng nói càng khiến không khí trở nên căng
thẳng, chỉ còn thiếu nước “đâm vào dao trắng, rút ra dao đỏ” mà thôi.
Thế là lão vội vàng đứng bên cạnh ho lên một tiếng, như ngầm cảnh báo
câu chuyện của hai người nên chấm dứt ở đây, rồi thay nước trà trong
chiếc nắp bày trận. Theo tiền lệ cổ xưa, lúc này nên dùng “hồng trà đặc”
- một loại trà rất đậm đặc, chỉ cần uống một ngụm là sốc lên tận đỉnh
đầu, nhưng điều kiện trong rừng nguyên sinh không có hồng trà nên chỉ
còn cách thay bằng chén nước lọc khác, rồi bày lại thế trận thành “Tam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.