MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 1: CHĂM PA ẨN SƯƠNG - Trang 199

Chỉ duy có Tuyệt là đang bình tĩnh suy xét tỉ mỉ từng sự việc, cô

nhìn bộ dạng Khương sư phụ trước khi chết gầy héo như một cái xác
khô, liền quay sang hỏi Tư Mã Khôi: nếu tất cả mọi người đều đã bị
trúng tà thì tại sao lại không phát tác cùng một lúc? Hay là trong đó tồn
tại một quy luật hoặc thứ tự nào đó? Trước đây, khi đoàn lính công trình
Mỹ xây dựng con đường hầm này, từng xảy ra sự việc hàng loạt nhân
viên trong đoàn bị mất tích. Phải chăng bọn họ cũng chết bởi loại ngải
thuật thâm hiểm, quái dị kia? Khái niệm về bùa và ngải quả thực quá đỗi
mơ hồ để có thể tìm ra căn nguyên, hoặc giả còn có cách giải cứu.

Tư Mã Khôi phán đoán: “Tôi đoán, phàm những người trúng tà

đều căn cứ vào thể trạng và sức đề kháng không giống nhau để rồi lần
lượt chết theo một quy luật nhất định. Khương sư phụ tuy rằng thể trạng
không tồi, đến tuổi này mà vẫn còn có thể vượt núi băng rừng, nhưng rốt
cục lão vẫn thuộc dạng tuổi cao sức yếu, mắt mờ chân chậm, khí huyết
không thể thông thuận như lúc trai trẻ, bởi vậy lão ta là kẻ bị phát tác
trước tiên; tiếp theo đó là lão nhị Thảo Thượng Phi của đội thám hiểm,
bởi gã lớn tuổi thứ hai sau Khương sư phụ. Nếu tôi đoán không nhầm thì
người kế đến phải chết sẽ là gã ngoại quốc người Nga, còn người bị chết
sau cùng sẽ là Karaweik.”

Tư Mã Khôi nói đến đây thì ngoảnh đầu lại nhìn Karaweik, chỉ

thấy cậu bé dùng cả hai tay ôm chặt lấy đầu, trên khuôn mặt toát lên thần
sắc tuyệt vọng đến cực độ. Ở Miến Điện, những người từng làm hòa
thượng đều không sợ chết, vì trong quan niệm của họ, chết chẳng qua chỉ
là sự bắt đầu của một kiếp luân hồi khác, nhưng đa số người bản địa đều
vô cùng khiếp sợ tà thuật. Họ cho rằng, con bọ ngải luồn vào trong não
sẽ dần dần gặm nhấm hết linh hồn trú ngụ trong thể xác của người sống,
bởi thế Karaweik cứ mãi ôm đầu, miệng không ngừng lẩm nhẩm chỉ một
chữ duy nhất.

Tư Mã Khôi nghe được từ mà Karaweik không ngừng lẩm nhẩm

dường như là “trùng”, nên lòng thầm cảm thấy kỳ quái: “Trong đầu lấy
đâu ra trùng bọ nhỉ?” nhưng sau đó anh liền nghĩ ra: những người sống
trong rừng rậm núi cao, nhiều kẻ thường nuôi trùng độc và xem chúng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.