MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 117

Nếu cứ vậy mà khép lại vụ án thì chẳng có gì đáng bàn. Điều đáng bàn
là, địa điểm bắt được gã Khỉ Già trên tàu hỏa. Khi đó, có hai nhân viên
nhà tàu đến soát vé, thấy hành tung tên Khỉ Già lén la lén lút, trông rất
khả nghi, vì hai mắt cứ láo liên, tay lại ôm khư khư một bọc rất to, nên
hai anh liền lại gần hỏi hắn mấy câu, đồng thời yêu cầu cho kiểm tra
hành lý.

Khỉ Già có tật giật mình, lập cà lập cập mở bao hành lý ra. Nào ngờ, hắn
đột nhiên ném vụt thứ bên trong ra ngoài cửa sổ. Lúc ấy, đoàn tàu đang
băng qua cầu, dưới chân cầu là dòng sông nước chảy cuồn cuộn, có vẻ
rất xiết. Vật bị ném xuống có mà tìm đàng trời. Hắn nhất thời hoảng hốt,
đã tiêu hủy chứng cứ, nhưng nhân viên soát vé và các hành khách xung
quanh thì thấy rõ mồn một, vật Khỉ Giả ném đi là xác một đứa bé, chứ
nào phải minh khí đồng xanh gì, hai thứ ấy khác nhau một trời một vực,
dẫu có cận thị cũng đâu thể nhìn lầm được chứ?

Có điều, mặc cho cảnh sát liên tục thẩm vấn, Khi Già chỉ nhận mình đã
sát hại ba mạng, còn chuyện kia thì khăng khăng không chịu nói thật,
một mực bảo mọi người trên tàu nhìn lầm. Khi đó, cả nước đang dấy lên
phong trào trấn áp, thanh trừ phản động, nên trong tình hình đó, bất kể
Khỉ Già phạm phải điều luật gì, thì tội ác của hắn cũng không thể dung
tha. Hắn mau chóng bị áp giải ra pháp trường xử bắn; còn chuyện Khỉ
Già rốt cuộc đã tìm thấy thứ gì trong núi, có lẽ chỉ một mình hắn mới
biết rõ mà thôi.

Ông bác cựu binh nói với hội Tư Mã Khôi: “Các đồng chí trong cục cảnh
sát đã vào núi tìm chứng cớ, bốn năm đồng chí đội mũ bằng, tá túc ở lâm
trường tụi tôi; tôi toàn nấu cơm cho các đồng chí ấy ăn. Lúc ăn cơm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.