MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 124

Hải ngọng biết rõ nội tình, anh bảo Thắng Hương Lân: “Em gái ! Em
không biết đấy thôi, đừng thấy cả nước có bao nhiêu chiếc huy hiệu Mao
chủ tịch to nhỏ khác nhau, nhưng tất cả chúng cộng gộp lại cũng không
đổi được chiếc huy hiệu hình sao kia của thằng Khôi đâu”. Nói xong,
anh quay người hỏi Tư Mã Khôi: “Hồi xưa tớ xin cậu mấy lần liền, mà
tiểu tử nhà cậu còn không nỡ cho tớ đeo mấy phút, sao hôm nay đột
nhiên lại trở nên hào phóng thế hả?”

Tư Mã Khôi vờ bình thản: “Vật rốt cuộc cũng chỉ là vật! Đâu đáng để
mình phải bận tâm!”. Đoạn anh vác ba lô lên lưng, đứng dậy khởi hành,
miệng thì bảo vậy nhưng lòng lại ngẫm nghĩ: “Nếu sau này tìm được vật
gì quý hiếm, mình sẽ tìm cách đến lâm trường, để đổi lại chiếc huy hiệu
vừa cho ông bác kia.”

Anh vì mải suy nghĩ miên man, mà không biết là cả hội vừa đi được một
đoạn đường núi khá dài. Thị trấn Thương Bách đã ở ngay trước mắt,
nhưng đi vào trong thị trấn, cả hội mới phát hiện nơi đó trống hoác,
không có một bóng người, ngay cả tiếng gà gáy chó sủa cũng không
thấy, chỉ có âm thanh vi vu của những làn sóng cây tùng bách nhấp nhô
trong núi sâu văng vẳng truyền lại. Trong sắc trời chập choạng, âm thanh
đó chẳng khác nào tiếng ma hờn quỷ khóc, nghe rất ma mị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.