MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 173

Khôi, đối phương chỉ cần khẽ thở ra một chút, là anh sẽ lập tức phát hiện
thấy, vậy mà lúc này cự li giữa hai người gần như mặt đối mặt, mà anh
vẫn không cảm nhận được chút sinh khí nào tồn tại trên cơ thể gã, có
điều cảm giác này lại hoàn toàn không giống với u hồn Nấm mồ xanh
kia.

Những người còn lại hoàn toàn bất ngờ với sự xuất hiện đột ngột của đối
phương, vả lại khi trông thấy tay Lão Xà khua khua một ngọn đèn dầu
đang thắp sáng và một cuộn thuốc nổ tự chế dùng để phá núi, thì ai nấy
đều giật thót mình, vì chỉ cần ngọn đèn rớt xuống đất một cái là sẽ dẫn
đến hỏa hoạn cháy nổ. Đây không phài là chuyện chỉ nổ “đoàng” một cái
là xong, mà là khối lượng thuốc nổ khổng lồ trong kho quân sự cũng đủ
sức biến cả ngọn núi này thành bình địa trong nháy mắt, bởi vậy mọi
người đều yên lặng đứng im tại chỗ, không ai dám manh động, chỉ duy
cậu dân binh Hổ Tử điếc không sợ súng là hăm hăm hở hở vác súng chĩa
thẳng vào đối phương.

Lão Xà khàn giọng hăm dọa: “Thằng nhãi dân binh! Mày vác súng thì
vác cho chắc đi, kẻo lỡ cướp cò bắn nhầm sang chỗ khác, thì đừng mong
chạy thoát khỏi chỗ này”.

Cao Tư Dương không chịu kém miếng, cô cũng giương súng lên hỏi:
“Làm sao ông chạy đến được đây?” Tư Mã Khôi biết đối phương đã
chuẩn bị chu đáo mới dám mò tới nơi này, liền ra hiệu bằng mắt cho
Thắng Hương Lân và Hải ngọng, ý bảo: “Tùy cơ ứng biến, không được
mạo hiểm hành động”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.