MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 126

hay tính chất vật lý nào, dẫu bây giờ có đập đầu vào tường, cả hội cũng
không thể nào tỉnh lại được, bởi vì tất cả những hành động ấy không hề xảy
ra ngoài đời thực.

Tư Mã Khôi biết rõ nấm mọc ra trong miệng của đầu lâu chỉ có thể dần dần
hút kiệt khí huyết của con người chứ không thể sản sinh ra các ảnh hưởng
khác, nói không chừng cơn ác mộng này lại liên quan đến quả cầu sắt
khổng lồ trong tòa thành cổ, vì mới nhìn vật thể to lớn đen sì sì đó thôi
người ta đã có cảm giác không lành rồi, vì vậy rất có khả năng nó chính là
căn nguyên của cơn ác mộng.

Lúc đầu, mọi người chỉ coi đó là phỏng đoán chưa có căn cứ, nhưng Hải
ngọng vừa nghe đã tin chắc chắn là vậy, bởi anh rất hiểu bản thân, dẫu có
nằm mơ anh cũng không thể tự mình nghĩ ra giả thiết cao siêu chừng ấy,
nên xem ra phán đoán của Tư Mã Khôi không thể sai được – giờ đây mọi
người đang bị nhốt trong cùng một cơn ác mộng – việc cần làm bây giờ
không phải ngồi nghĩ xem tại sao cơn ác mộng lại xuất hiện, mà phải mau
chóng tìm cách tỉnh dậy để thoát khỏi cơn ác mộng, vì nếu cứ tiếp tục chìm
sâu vào giấc ngủ trong tòa thành cổ vùi đầy hài cốt người Bái Xà, thì không
biết cả hội sẽ phải gánh chịu hậu quả gì?

Thực ra, không cần Hải ngọng thức tỉnh, Tư Mã Khôi và những người còn
lại cũng tự hiểu, nếu bị nhốt mãi trong cơn ác mộng thì chẳng khác nào cận
kề cái chết. Không chỉ vậy, thời gian trong giấc mơ còn trôi nhanh hơn cả
thời gian thực tế ngoài đời thật, cũng có nghĩa là các thành viên đội khảo cổ
đang ngày càng rơi nhanh hơn theo hình xoắn ốc xuống điểm tận cùng của
cái chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.