MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 237

vật thể bằng kim loại, nhặt lên mới biết chính là hộp thiếc anh vừa quăng đi
lúc nãy, trên hộp còn vết dao khoét thành nhiều lỗ thủng, trước đây dùng
đựng mấy con đom đóm đuôi dài để đo chất lượng không khí, tuy chỉ là vật
không hề bắt mắt, nhưng chắc chắn không thể tìm thấy cái thứ hai giống y
chang như vậy.

Thắng Hương Lân ngạc nhiên hỏi: “Khi nãy anh đã vứt nó đi rồi, giờ còn
nhặt lại làm gì?”

Tư Mã Khôi cầm hộp thiếc quan sát hồi lâu, lòng hãi hùng cực độ, anh nói:
“Tôi nhớ rõ ràng lúc men theo vách đá vào sâu bên trong, thì tiện tay vứt
cái hộp xuống đất, kết quả hại Hải ngọng đi sau cùng vấp phải ngã lăn quay,
sau đó cả hội lại đi vào sâu hơn, mới gặp Nhị Học Sinh ở phía trong tấm bia
đá. Cả quãng đường, chúng ta không ngừng đi về phía trước, chẳng hề lùi
lại nửa bước, điều đó nghĩa là cái hộp đáng lẽ ra phải bị bỏ lại sau lưng, sao
bây giờ nó lại mọc chân chạy đến ngay dưới chân tôi nhỉ?”

Hải ngọng nói: “Đúng thế, khi ấy tôi giơ chân đá nó về phía sau, tuyệt đối
nó không thể lăn ra phía trước được, lí nào chúng ta sa vào hẻm ma ám,
quay trở lại đường cũ rồi?”

Thắng Hương Lân ngẫm nghĩ rồi nói: “Động đạo này vừa sâu vừa rộng,
nhưng chúng ta mới đi được hơn chục bước, đâu dễ gì bị lạc hướng…”, nói
xong cô liếc mắt xem đồng hồ, rồi khiếp đảm thốt lên: “Không phải chúng
ta đi vòng trở lại, mà là thời gian đang quay ngược trở về lúc mười một giờ
đúng!”

hoatanhoano.wordpress.com

Tư Mã Khôi có dự cảm rất xấu, sao thời gian có thể trôi ngược được? Lúc
vứt cái hộp, rồi bắt đầu đi sâu vào trong hang là mười một giờ đúng, sau đó
thì gặp Nhị Học Sinh, Hải ngọng giơ súng săn gấu hai nòng bắn chết hắn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.