MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 238

đèn quặng vô duyên vô cớ chợt vụt tắt, cả quá trình chí ít cũng kéo dài
chừng mười phút, nhưng sau khi đèn quặng chiếu sáng trở lại, thì anh lại
giẫm phải hộp thiếc vốn đã bị ném ở phía sau, đồng thời thời gian cũng
chạy lùi về khoảnh khắc mười một giờ đúng. Tại sao như vậy được nhỉ?

Đúng lúc mọi người đang kinh ngạc tột độ, đột nhiên lại nghe thấy tiếng
bước chân trong động đang đi tới gần, Tư Mã Khôi bật đèn quặng, thì nhìn
thấy Nhị Học Sinh hốt hốt hoảng hoảng, bước thấp bước cao chạy đến. Do
động đạo nuốt hết mọi ánh sáng và âm thanh, nên khi họ nghe thấy tiếng
bước chân, thì hắn đã đến rất gần.

Tư Mã Khôi sợ hãi tột cùng, giơ chân ngoắc một cái, khiến kẻ mới đến ngã
vật xuống đất, rồi thuận thế lấy báng súng đập mạnh.

Gáy Nhị Học Sinh bị báng súng đập trúng, chẳng ho he được tiếng nào đã
lăn quay bất tỉnh nhân sự, hắn nằm rạp xuống đất trông chẳng khác nào con
chó chết.

Hải ngọng rảo bước đến gần, lật ngửa Nhị Học Sinh lên, soi đèn quặng vào
mặt đối phương, trợn mắt nhìn kỹ, càng nhìn càng ngạc nhiên: “Nó đúng là
đồ ma quái, khi nãy rõ ràng bị súng bắn chết rồi, sao giờ sống lại được
nhỉ?”

Tư Mã Khôi cảm thấy sự việc có gì không ổn, sau khi đèn quặng tắt, thời
gian trong thông đạo lại trở về lúc mười một giờ đúng, anh giẫm phải hộp
thiếc, rồi chạm trán Nhị Học Sinh. Những điểm thời gian này cứ xuất hiện
lặp lại một lần, nếu quả đúng như vậy, thì đội khảo cổ khác chi đang bị nhốt
trong một không gian chỉ có mười phút, họ sẽ phải trải qua một chuỗi sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.