MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 320

Cao Tư Dương nhất thời không biết phải nói gì, cô nghĩ đi nghĩ lại và thấy
rằng mình nên tin lời Tư Mã Khôi thì hơn, vì Tư Mã Khôi chưa bao giờ làm
sai điều gì.

Tư Mã Khôi vẫn không nói gì, anh chỉ nghĩ thầm: “Nếu tôi chưa bao giờ
làm sai, thì đã chẳng rơi vào bước đường ngày hôm nay”.

Hải ngọng nói chen vào: “Ai nói trên đời này không có ai không sợ chết hả?
Ông Hải ngọng đây từ khi bỏ nhà ra đi vào khu Hắc ốc, dựa vào nắm đấm
để dẹp mọi chuyện bất bình, nói chơi chứ dăm ba thằng nhào vô cũng chẳng
động đến được sợi lông chân của ông. Sau đó đến Miến Điện làm bộ đội tác
chiến, dao súng cắt tay tiện chân như cơm bữa, trận chiến nào ông chưa
từng gặp hả? Thế mà mày có thấy ông nhăn mày kêu đau bao giờ chưa?”

Tư Mã Khôi biết Hải ngọng mà mở đài thì chẳng bao giờ muốn nhấn nút
tắt, thế là anh bèn giơ tay lên ra hiệu bảo cậu ta đừng nói gì nữa, lúc này
anh đã tính đến nước xấu nhất, anh dự đoán tấm bia đá Bái Xà trước sau gì
cũng sẽ sụp đổ, tuy bây giờ vẫn chưa nghĩ ra được nguyên nhân, nhưng sự
việc nhất định sẽ diễn tiến theo chiều hướng để xảy ra kết quả ấy, còn Nhị
Học Sinh đứng đây con cà con kê với cả đội chẳng qua vì muốn cố tình kéo
dài thời gian, mưu đồ làm tiêu hao toàn bộ pin đèn quặng của đội khảo cổ
trước khi tấm bia đá bị phá hủy. Đến lúc đó, thứ nằm cuối động sẽ lập tức từ
dưới lòng đất thoát ra ngoài, trong khi mọi người lại đang chìm trong bóng
tối. Tới nước ấy thì ngay cả một phần vạn cơ hội thoát thân cũng đừng nghĩ
đến. Trong huyệt động dưới lòng đất này, thò tay ra còn chẳng nhìn thấy
ngón, môi trường khắc nghiệt khiến tốc độ tiêu hao của pin đèn nhanh gấp
mấy lần so với ở điều kiện bình thường, số pin đèn còn sót lại của đội khảo
cổ chẳng còn đủ duy trì trong bao lâu nữa, bởi vậy giờ là lúc không được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.