MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 327

đứng dậy được. Tấm bia đá Bái Xà trước mặt đã biến thành đống đá vụn đổ
nát, không thể ráp nổi một dòng chữ cổ nào nữa.

Đầu óc Tư Mã Khôi vẫn khá tỉnh táo, anh biết phen này đúng là cả hội đã
trót lấy gậy chọc rách trời mất rồi, hậu quả thực khôn lường, con quái vật
Entroypy giống như loài cây viễn cổ bị mắc kẹt trong hắc động không thể
thoát thân, nó liên tục sa vào vòng tuần hoàn chết đi sống lại cũng chỉ vì
nhìn thấy dòng chữ cổ mà người Bái Xà khắc trên tấm bia. Bây giờ tấm bia
đã hoàn toàn sụp đổ, không thứ gì trên đời có thể cản trở được nó nữa. Từ
lúc xuất hiện đến lúc diệt vong, tộc người Bái Xà cổ đại đã tồn tại qua bao
tuế nguyệt đằng đẵng, họ sử dụng tất cả các phương pháp mà còn không
làm gì nổi Entroypy, huống chi đội khảo cổ giờ đây chỉ có mấy khẩu súng
và số lượng đạn dược ít ỏi sót lại, mong gì đối đầu được với nó. Điều đáng
nói hơn là, dẫu cả hội bỏ mạng ở đây

thì cũng không thể bù đắp lỗi lầm mà mình vừa gây ra, bây giờ cả hội chỉ
còn một con đường duy nhất, đó là phải liều mạng chạy trốn.

Tiếng ầm ầm vẫn vang vọng bên tai, máu từ mũi và miệng mọi người cũng
chưa ngưng chảy, chẳng ai có thể lên tiếng nói được câu gì, nhân lúc
Entroypy chưa ra khỏi động sâu, cả hội gắng gượng bò ra khỏi đống đá
ngổn ngang, cuống cuồng chạy thoát thân mặc dòng nhiệt lưu đang ùn ùn
chảy đến.

Địa động nóng như cái nồi hấp, vết thương trên mình Thắng Hương Lân
vẫn chưa khép miệng, chẳng chạy được bao xa cô đã gục ngã, gương mặt
cắt không còn giọt máu, Thắng Hương Lân đẩy Tư Mã Khôi ra, bảo mọi
người đừng lo cho mình, mau mau chạy đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.